Khuya lơ vừa chạm giấc cô miên
Hồn thi choàng tỉnh gởi ưu phiền
Rèm buông hờ hững bên song cửa
Trăng mằn thơ thẩn khóc ngoài hiên
Rón rén tìm sang lạnh bàn chân
Trăng đã lặng im xuống thật gần
Mỉm cười lã lơi treo đầu ngõ
Thẹn thùng em ngại lòng bâng khuâng
Thôi chết, vô tình hé bờ môi
Trăng vít say sưa nụ bồi hồi
Lần bước vào hồn ta khờ dại
Tản lờ bỏ mặc thời gian trôi...
Vui với tình trăng vừa sớm mai
Chưa thỏa ý thơ đã mệt nhoài
Xôn xao chợ đời đang réo gọi
Chào nhé trăng ơi nhớ nhau hoài
CN 31/ 5/ 2019