Tôi đến quê anh ngày mùa hạ
Nắng hong vàng chờ đợi những cơn mưa.
Nhìn trời cao thầm đếm ánh sao thưa
Tôi vẫn muốn tìm một vì sao lạc
Trong tâm khảm một nỗi buồn ngơ ngác
Vì dân nghèo sao lại mất anh?!...
Anh ra đi khi đời vẫn còn xanh
Vẫn còn lắm con người cần bàn tay anh nâng đỡ.
Biết bao công trình đi vào nỗi nhớ
Của con người khi nhắc nhở tên anh
Đà Nẵng ơi! Thành phố của màu xanh
Biển cũng thế bờ cát vàng say đắm
Tôi vẫn biết tận cùng trong sâu thẳm
Tôi là người không thể quen anh
Nhưng sao bồi hồi cứ mãi vây quanh
Và nỗi nhớ làm nao lòng người viễn xứ
Anh giờ đây chỉ còn là quá khứ
Nhưng những con đường vẫn vang mãi tên anh
Vang bóng một thời - sao nước mắt cứ vòng quanh ?
Đời bạc đãi sao tận cùng đến thế
Chuyện của anh biết bao người còn kể
Là một người yêu nước thương dân
Anh ra đi cho nuối tiếc bội phần
Đà Nẵng đẹp muôn đời ghi nhớ mãi.
Tôi muốn biết cuộc đời có phải
Đấng Siêu Linh không cứu nỗi một con người?!!!
Đà Nẵng ơi!... Sao lòng thấy chơi vơi
Về nỗi nhớ một người không quen biết.
Đà Nẵng ngảy tôi đến 1-8-2015
Tặng các anh chị Hùng, Vân, Tuyết , Thôi.
HÀN THU