Du khách dừng chân,ngắm đồi chiều
Tháp chàm trầm mặc giữa hoang liêu
Biển thẳm hoàng hôn vàng khói sóng
Bất chợt nụ cười ấm tình yêu
Nụ cười như lắng đọng chiều êm
Vàng lá chao nghiêng rụng xuống thềm
Tịch tĩnh ru buồn theo tiếng gió
Chuông chùa thong thả, dứt sầu lo
Thoai thoải dốc đồi níu chân ai
Lối xưa ngày cũ, vết lầu đài
Những tưởng dấu hài in rêu biếc
Chạnh lòng ngơ ngẩn chuyện khứ lai
Khứ lai giả mộng giấc miên trường
Ngoảnh mặt hững hờ với tang thương
Nụ cười an lạc, xua ma chướng
Tâm ấy,duyên này ý thanh lương
HUONGTRA