Một thoáng ngẩn ngơ khi nhìn chiếc lá vàng rơi nhè nhẹ vô
tình.
Cuộc sống với những cung bậc rất đỗi đời thường, đến rồi đi lặng lẽ, thời gian là một chuyến đò dẫn đưa cảm xúc về miền viễn du, ở đó chỉ còn nghe hơi thở, chỉ thấy linh hồn một cõi bơ vơ .
Cuộc sống với những cung bậc rất đỗi đời thường, đến rồi đi lặng lẽ, thời gian là một chuyến đò dẫn đưa cảm xúc về miền viễn du, ở đó chỉ còn nghe hơi thở, chỉ thấy linh hồn một cõi bơ vơ .
Nằm im nghe hơi thở
Quanh đời mình quạnh hiu
Đêm buồn như chiếc lá
Mong manh rơi trong chiều
Quanh đời mình quạnh hiu
Đêm buồn như chiếc lá
Mong manh rơi trong chiều
Kiếp người có mấy lần
qua cơn ảo mộng
Và nhịp đời những hư thực đan xen
Trên trời cao ngàn tinh tú đua chen
Ta thổn thức hay trăng vàng thổn thức
Cơn dỗi hờn vô cớ ập đến như chưa từng đến bao giờ, vây hãm cùng tận . Dùng dằng tìm giấc ngủ chỉ thấy hồn xanh xao, giấc ngủ xa vời vợi.
Và nhịp đời những hư thực đan xen
Trên trời cao ngàn tinh tú đua chen
Ta thổn thức hay trăng vàng thổn thức
Cơn dỗi hờn vô cớ ập đến như chưa từng đến bao giờ, vây hãm cùng tận . Dùng dằng tìm giấc ngủ chỉ thấy hồn xanh xao, giấc ngủ xa vời vợi.
Trăng khuya hờn thổn
thức
Lấp lánh ngàn vì sao
Ta nghiêng mình dỗ giấc
Mộng vơi đầy hư hao
Lấp lánh ngàn vì sao
Ta nghiêng mình dỗ giấc
Mộng vơi đầy hư hao
Thời gian cứ thế gõ nhịp, nhịp đều, không như hơi thở lúc
nhanh rồi chậm, lúc nhẹ nhàng rồi mệt nhọc qua đêm .
Chợt nhận ra hơi thở cưu mang linh hồn, và sự bĩ cực nào bao giờ tồn tại trong giấc chiêm bao. Chao ôi cảm xúc, đến dập dềnh rồi cùng tận hư vô .
Chợt nhận ra hơi thở cưu mang linh hồn, và sự bĩ cực nào bao giờ tồn tại trong giấc chiêm bao. Chao ôi cảm xúc, đến dập dềnh rồi cùng tận hư vô .
Chênh vênh hồn quay quắc
Gõ nhịp đếm thời gian
Đêm hư vô là thế
Chiêm bao cũng muộn màng
Gõ nhịp đếm thời gian
Đêm hư vô là thế
Chiêm bao cũng muộn màng
Người ta thường nói: đời qua đời, chỉ ảo mộng mà thôi, thực
hư qua đi chỉ để lại niềm hoang phế, một chút ngã nghiêng của cảm xúc, như mùa
thu nhẹ nhàng, đến và gửi lại bức tường cũ những rong rêu u hồn.
Chìm trong cảm xúc, hồn như vít chặt vào mê cung.
Nào có gì đẹp bằng mơ, và sự tự do chỉ có thể làm một cơn gió, xin hóa vào nhau rong chơi khắp sơn hà
Chìm trong cảm xúc, hồn như vít chặt vào mê cung.
Nào có gì đẹp bằng mơ, và sự tự do chỉ có thể làm một cơn gió, xin hóa vào nhau rong chơi khắp sơn hà
Nghe trong lòng hoang
vắng
Dường như đã rong rêu
Ta mơ thành cơn gió
Phiêu lãng đời lêu bêu
Dường như đã rong rêu
Ta mơ thành cơn gió
Phiêu lãng đời lêu bêu
Và rồi đêm cũng qua, có một lần hoang mị giữa vô thường, có
một lần như chưa đã một lần, có một lần như thế ... Nên thơ . Hihi
********
********
Nằm im nghe tiếng thở
Quanh đời mình quạnh hiu
Đêm buồn như chiếc lá
Mong manh rơi trong chiều
Quanh đời mình quạnh hiu
Đêm buồn như chiếc lá
Mong manh rơi trong chiều
Trăng khuya hờn thổn
thức
Lấp lánh ngàn vì sao
Ta nghiêng mình dỗ giấc
Mộng vơi đầy hư hao
Lấp lánh ngàn vì sao
Ta nghiêng mình dỗ giấc
Mộng vơi đầy hư hao
Chênh vênh hồn quay quắc
Gõ nhịp bước thời gian
Đêm hư vô là thế
Chiêm bao cũng muộn màng
Gõ nhịp bước thời gian
Đêm hư vô là thế
Chiêm bao cũng muộn màng
Nghe trong lòng hoang
vắng
Dường như đã rong rêu
Ta mơ thành cơn gió
Phiêu lãng đời lêu bêu
Dường như đã rong rêu
Ta mơ thành cơn gió
Phiêu lãng đời lêu bêu
Đêm đẫm sương trên
cành
Gió đùa giỡn trăng thanh
Chút tình thơ hoang mị
Dỗ ru giấc mộng lành
Gió đùa giỡn trăng thanh
Chút tình thơ hoang mị
Dỗ ru giấc mộng lành
CN 19/4/2018