Có bao chuyện đau lòng như định mệnh,
Cha xa con , chồng vợ phải lìa nhau.
Có những bi thương cảm xúc dạt dào,
Mẹ tử nạn ,trẻ con ngừng mơ ước.
Thì hỏi sao đời ta còn chấp trước,
Hơn thua làm gì khi thế sự đau thương.
Không gian bão bùng, tang tóc thê lương
Cha mẹ cùng con ,đất chôn vùi ngày bão.
Không ngăn nỗi lệ ngậm ngùi áo não
Mẹ sinh con mười ngày tuổi đớn đau!
Như đất bằng bỗng sóng ụp trời cao
Đờn gẩy điệu xót xa chào vĩnh biệt
Đứt giao thông...tận vùng sâu suy kiệt
Dây bứt động rừng...cùng dân Việt sẻ chia.