Có một món quà ngày xưa còn đi học
Anh đứng góc sân trường chờ mãi chẳng thấy em
Trời chuyển lạnh hôm qua em bị sốt
Anh thẩn thờ giấu trong vở buồn tênh
Sáng hôm sau anh đứng chờ lần nữa
Ối! Thật vui mừng vì tà áo đằng xa
Tim loạn nhịp sao anh run thế nhỉ
Em đã đi qua rồi- Anh chẳng nói nên câu
Tan học về quyết tâm chờ lần nữa
Vừa thấy em anh vội vả đến gần
Tay đưa quà miệng cà lăm anh nói:
NOEL đến rồi quà tặng cho em đây.
Mắt tròn xoe nhìn anh -em im lặng
Ngập ngừng một tí thôi-hú vía-em cũng nhận cho
Em cám ơn! ui trời tim anh rơi rụng
Anh bềnh bồng như bay lượn trên mây
Ngày tháng cứ trôi qua chỉ mình anh trông ngóng
Hành lang dài em bước nhẹ lướt qua
Em vẫn im lặng tim anh héo hon mòn mỏi
Em xa dần... anh đứng lặng chiều buông
Xuân đến -Hè qua -Thu về -Đông trở lại
Em đi lấy chồng anh vẫn áo thư sinh
Cầu chúc cho em thênh thang đường hạnh phúc
Đắng cay nầy anh gói gọn trong tim
NOEL năn nay 40 năm trở lại
Trường vẫn còn đây lỗi hẹn vẫn còn đây
Em xa xôi có bao giờ em chợt nhớ
Món quà xưa ấp ủ tiếng Yêu đầu
Tình yêu ấy suốt đời anh chôn dấu
Thêm một lần bên chân CHÚA anh nói:
Anh yêu Em...
NGUYỄN THỊ NGỌC XUÂN