Tôi sợ không chịu nỗi cảm xúc mà biết bao
lần đã chịu đựng.
Lần này Tôi cố đấu tranh “không thể để Nó
làm chủ” bởi Tôi biết cơ thể mình đang cần muốn gì.
Tối thứ bảy như mọi lần đến nhà Em, hôm
nay nhà không ai chỉ “Một chọi một” tăng cảm xúc, Tôi có nghĩ bỏ về như chạy
trốn nhưng nảy ra ý, để giữ cảm xúc bằng Tôi và Em cách nhau qua cánh cửa, Tôi
nói:
- Hãy nói với Anh bằng cảm xúc của Em... đi Em... Anh chờ... mãi chờ Em.
Phan Thiết, Ngày 9.10.2015
NGUYENTIENDAO.
@ Luôn gìn giữ cảm xúc, sẽ đẹp mãi.