F tháng 2 2016 ~ Học sinh Trường Chính Tâm

HS TRƯỜNG TH CHÍNH TÂM


NGUYÊN TIÊU!

Có thấy không mùa xuân trôi ngang cửa,
Mùa trăng đầu..lai láng tựa nguyên tiêu
Tháng giêng ngập ngừng nghiêng dáng liễu quạnh hiu
Trên hiên vắng chung đầu vườn tao ngộ?
Bóng trăng chênh ...liễu khô cành héo đổ
Chợt ngỡ ngàng sao  lạc cuối trời xa....
Thơ yêu thương lung lạc bóng trăng ngà
Thơ mộng tưởng ..ngày mặn mà tơ liễu
Có không thơ bao ngôn từ khó hiểu
Nặng lòng xuân,câu trau chuốt mượt mà
Thơ vẫn yêu...yêu lắm bóng trăng ngà
Vườn liễu vẫn mong chờ đêm đối ẩm
Rót vào thơ lời tình yêu đằm thắm
Trăng dẫu già hiu hắt gió rung cây
Trăng u buồn nên trăng khuất vào mây
Vùng tăm tối vén chờ trăng tỏ rạng
Vườn liễu thầm mong ánh trăng lai vãng
Tưa giao đầu hội ngộ đón nguyên tiêu....


22 tháng 2...Bạch Thu!

Ở nơi xa xôi ấy..
Chị có thắp nến không?
Ai tặng chị nụ hồng?
Cho người yêu mến nhất..
Hai mươi hai ngây ngất
Kỷ niệm hoài sao quên!
Căn phòng vắng buồn tênh
Hôm nay sinh nhật chị
Muốn viết lời tuyệt mỹ
Trăm câu hát yêu thương
Gửi chị cuối con đường
Vấn vương hình với bóng
Chị đi vào cõi mộng
Chiều xuân còn mênh mông
Lãng đãng cùng hư không
Ký ức ....sao vọng động

GẶP NHAU ĐẦU NĂM (1)

Hòn Rơm - Mũi Né mồng 4 tết

GA CHIỀU...

Ngộ rồi chữ Ái Biệt ly...
Đoàn tàu chuyển bánh... con đi... ta về.
Mây mù giăng kín sơn khê,
Mưa trên tầm mắt khói mờ tràn mi...
Ta không nói được điều gì
Tiễn đưa thầm ước diệu kỳ, bình an
Xuân tươi khắp chốn rộn ràng
Con về chốn cũ họ hàng mừng vui
Dẫu trong tất dạ ngậm ngùi
Chúc con an ổn ngập tràn sắc xuân...

GIẤC MỘNG TRẦN GIAN

Đài hoa rơi rụng cánh tả tơi
Nhật nguyệt xôn xao rộn rã cười
Chợt gió mưa về trong cơn bão
Kiếp người ngắn ngủi bọt bèo trôi...

Xuân đến rộn ràng hoa đua nở
Tết về nô nức đón ngày vui
Khoảnh khắc bóng câu khung cửa sổ
Xác hoa tơi tả cụm Mai già

Một thoáng đùa vui chào ngày mới
Lãng đãng bên hiên vạt nắng chiều
Nụ hôn đầu đời chưa tròn vẹn
Vội vã chia lìa... cuối nẻo... giọt sầu rơi

Một kiếp nhân trần... ngoảnh lại... chẳng là bao.

NGUYỄN THỊ NGỌC XUÂN

XUÂN ĐÂU?

Gió mang cái lạnh buốt lòng
Buồn ra đứng ngóng cỏ đồng quạnh hiu
Co ro tuyết phủ trắng đầy
Ai xuân bên nớ xuân ni vẫn đông

Bể dâu một cuộc thăng trầm
Nghe xuân lòng lại buồn thăm thẳm buồn
Một đời xứ lạ tha hương
Nhìn hoa mai rụng mắt vương vương sầu

Nhủ lòng tự hỏi xuân đâu?
Mà lòng ta cứ một màu cô liêu
Áo xuân tản bộ dập dìu
Ai trong người đó ít nhiều hiểu ta...

TH