THƠ ngời ánh lửa ấm đêm thâu
TÔI trách người khơi gợi nỗi sầu
BAY khắp tinh cầu lưu dấu mộng
SUỐT miền địa mạc ngóng mùa ngâu
MỘT thân gối bóng choàng vai nguyệt
ĐỜI phận đơn côi thả vó câu
KHÔN hiểu bờ xa chàng khuất dấu
THẤU lòng nẻo vợi thiếp tìm đâu?
TÔI trách người khơi gợi nỗi sầu
BAY khắp tinh cầu lưu dấu mộng
SUỐT miền địa mạc ngóng mùa ngâu
MỘT thân gối bóng choàng vai nguyệt
ĐỜI phận đơn côi thả vó câu
KHÔN hiểu bờ xa chàng khuất dấu
THẤU lòng nẻo vợi thiếp tìm đâu?
HỒN vẫn mơ hình bóng ở đâu?
TÔI mong vạn kiếp nguyện nồng sâu
BAY bờ bến lạ chuyền nhung nhớ
ĐẾN đảo hoang xa thả trái sầu
BAO phút mặn nồng đành đoạn dấu
GIỜ giây luyến ái cũng phai mầu
MỚI xoay ngoảnh lại ngày thơ ấu
ĐẬU chiếc thuyền thương bến đục ngầu.......
TÔI mong vạn kiếp nguyện nồng sâu
BAY bờ bến lạ chuyền nhung nhớ
ĐẾN đảo hoang xa thả trái sầu
BAO phút mặn nồng đành đoạn dấu
GIỜ giây luyến ái cũng phai mầu
MỚI xoay ngoảnh lại ngày thơ ấu
ĐẬU chiếc thuyền thương bến đục ngầu.......
Hồ Thúy
Hương.