Hoàng hôn tắt
lịm đã lâu rồi
Khật khưỡng men sầu thấm lả môi
Quán cũ sương mù hiu quạnh phố
Hồ xưa gió lộng lẻ loi đồi
Làm sao níu lại thời gian nữa?
Cũng cố buông lìa kỷ niệm thôi…
Tóc rũ pha màu mây điểm bạc
Còn nhung nhớ mãi chỉ đau bồi
Khật khưỡng men sầu thấm lả môi
Quán cũ sương mù hiu quạnh phố
Hồ xưa gió lộng lẻ loi đồi
Làm sao níu lại thời gian nữa?
Cũng cố buông lìa kỷ niệm thôi…
Tóc rũ pha màu mây điểm bạc
Còn nhung nhớ mãi chỉ đau bồi
Cư-Nguyễn