Ai khép mi dài ngẫm tứ thơ
Ai đem xúc cảm thật vô bờ
AI người đối ẩm vườn trăng nhớ
AI kẻ gần kề cuối phố mơ
AI nối cung tơ hòa phím lỡ
AI dìu vũ khúc quyện đường tơ
AI ôm dáng mộng ngày xuân vỡ
AI luyến thương hoài bước ngẩn ngơ.....
AI choàng ấm áp cả hoang sơ
AI vén xanh xao ngát ý chờ
AI nhặt cành thu lòng nức nở
AI đem lá thắm dạ thầm mơ
AI xui khắng khít câu duyên nợ
AI mãi mong chờ dệt tiếng tơ
AI rót men yêu sầu luyến nhớ
AI chợt ngỡ ngàng dấu lửng lơ.....
(Họa thơ OKIM&MĐ)
THH