(Thân tặng một người bạn tôi mến)
Chuyện bệnh đau làm sao ai thoát
Như chuyện ăn để sống kia mà
Ta bình thản đón chờ ngày đến
Đến bất ngờ chẳng biết bao xa
Và ngày ấy hết còn vui vẻ
Bởi cơn đau thể xác của ta
Chúng tung hoành như ta còn trẻ
Chúng gậm mòn máu thịt không tha
Chúng chỉ ngưng khi ta hết thở
Và không còn than khóc rên la
Một ngày sống em còn sung sướng
Sướng được nhìn trời mộng đêm qua
Sướng nhìn hơi thở rung chiếc lá
Sướng được anh yêu vuốt ngọc ngà.
NTH
31-11-2011