KHÚC NGOẶC
Gia Đình Anh đang ở cái xứ vùng quê nghèo khổ, hàng ngày vào sáng sớm Anh phải đạp 16 km về Thành Thị trải bên lề đường những món đồ cũ như kềm, búa vài ba phụ tùng cũ của xe đạp mua lại rồi bán, mua bán đồ chợ trời mãi đến chiều lại về nhà trên chiếc xe đạp cọc cạch, tháng mưa thì cày cuốc xong hết đất mới đi bán chợ trời, cứ thế. Cái xứ vùng quê nghèo quá ăn phải trộn thêm khoai củ, nước uống phải chở bằng xe đạp mà tháng nóng phải canh...

LOI VAN NGAN 100 TU
17:20
Văn chương
ĐÊM TRUNG THU
Ai đó từng là Học Sinh các Trường Tiểu Học tại Phan Thiết sẽ còn nhớ cái đêm Trung Thu, đêm Rước Đèn, đêm Tết Thiếu Nhi mà một đời đi học được cầm lồng đèn 1 hay 2 lần đi vòng Thành Phố Phan Thiết.
Đêm qua Trung Thu rước đèn, nhìn các Cháu cầm những lồng đèn đủ màu sắc thích thú bước đi trong niềm vui.
Tôi cùng Cháu Nội nhìn dòng đèn...
Lục Bát Hương Trà
13:11
Thơ ca
(cảm tác sau khi đọc Thương Hoài Ngàn Năm)
Đọc thơ hay thật là hay
Hương thơ phơ phất lắt lay hồn người
Vần thơ lục bát ngậm ngùi
Bạn tôi thi sĩ ngời ngời sáng trong!
NTH
30-9-2...
THƯƠNG HOÀI NGÀN NĂM
11:10
Thơ ca
Trãi qua một giấc mơ đời,
Câu thơ lãng mạn cũng rời đỉnh cao.
Nặng lòng phúc đáp lao xao,
Sóng xô bờ đá, nghiêng chao thuyền tình.
Nắng cười ấm áp bình minh,
Chỉ là luyến nhớ chuyện mình thế thôi.
Ngày dài bằng hữu lên ngôi,
Dư âm lắng đọng trên môi ngọt ngào.
Hỏi ngày tháng có xanh xao,??
Miên man. bất tận, lời nào cố tri?
Minh tâm nhớ lúc xuân thì,
Liễu xanh ủ dột-trăng đi quên về.
Sương khuya ngậm hạt não nề,
Dẫu là tí chút cận kề niềm riêng.
Ta soi lặng lẽ gương thiền,
Cười thay số phận, cõi...
LOI VAN NGAN 100 TU
12:39
Văn chương
HÃY CƯỜI LÊN
Có người Bạn lam lũ, rồi vay mượn mua được chiếc xe đẹp vừa ý, mà không ai biết Anh thiếu nợ vì chiếc xe đẹp, cùng luôn nở nụ cười trên chiếc xe đẹp.
Có người Bạn phung phí nên dư thừa ít, phải vay mượn nhiều mua chiếc xe đẹp, nhưng khi đi trên chiếc xe đẹp Anh luôn méo mó rên rỉ thiếu nợ vì chiếc xe đẹp.
Đó là hình ảnh 2 người Bạn 30 năm trước Nay có một người...
LOI VAN NGAN 100 TU
09:46
Văn chương
CÁI QUẦN
Tôi mua cái quần, thử tới lui rồi mua, lựa chọn đã kỹ lưỡng nên mặc gìn giữ hơn.
Con Trai lớn thấy Tôi mặc nên cũng thích, sau lần giặt đầu tiên Nó lấy ra mặc mà thích thú lắm, nhưng gìn giữ không bằng Tôi.
Con Trai nhỏ cách Con Trai lớn 12 tuổi ở xa về không đồ mặc, thấy cái quần mới liền mặc cũng thích, nhưng không gìn...
LOI VAN NGAN 100 TU
13:12
Văn chương
PHẢI CỦA TAO
Người Anh không tín nhiệm do tánh khí từ bé đã phóng túng, quậy phá.
Người Em luôn nghe và chịu sự dạy dỗ Bố Mẹ, nên khi thành lập Công Ty Người Em làm Giám Đốc, người Anh làm Phó. Mọi việc làm ăn phát triển tốt đẹp phần nhiều do sự hy sinh, làm việc của người Em. Nhưng trong thâm tâm người Anh vẫn không bằng lòng “Mình là người Anh phải đứng đầu, phải tôn trọng mình” nên...
LOI VAN NGAN 100 TU
10:27
Văn chương
PHẢI LÀ CỦA RIÊNG TÔI
Vợ Chồng người Chị từ nước ngoài về thăm, thấy còn đứa Em Gái nên nảy ý định “Hôn Nhân giả”, ly dị rồi Chồng về cưới Em gái.
Vài năm thực hiện được ý đồ, Em Gái nhập cảnh theo Chồng là Anh Rễ ở chung nhà, gặp nhau tất cả vui mừng đạt được ý muốn.
Hai năn sau, Em Gái về Việt Nam cùng Anh Rễ mà luôn giới thiệu “Đây là Chồng Em thật sự, không là Hôn Nhân giả”.
Do...
LOI VAN NGAN 100 TU
19:35
Văn chương
SỰ GANH TỊ ÍCH KỶ
Nó tiết kiệm, dành dụm cộng thêm mượn, nên mua được chiếc xe mà Nó ước mong.
Lâu nay không ai ghét Nó, nhưng từ lúc có chiếc xe làm xóm làng, Anh Chị nhìn Nó khác, luôn nghĩ Nó giàu có dư thừa mà làm bộ.
Ở những xứ khác thì luôn vui mừng khi người bên đạt được ý muốn, vì họ biết đạt được phải bỏ nhiều công sức, thời gian cộng vay mượn mới có.
Ở Ta không nghĩ bỏ công...
LOI VAN NGAN 100 TU
19:26
Văn chương
SỐNG ĐỂ TRẢ
Trên con đường nhiều người qua lại, có một người Đàn Ông già mắt mờ ngồi bên lề đường, để cái lon và tấm bìa giấy có hàng chữ “Xin cho 1$ vì Tôi cần sự sống” nhiều người qua lại thả vào lon những đồng xu cho Ông.
Như mọi ngày vẫn có những đồng xu thả vào lon. Nhưng nay, có Cô Gái trẻ đẹp bước đến không thả đồng xu mà lấy tấm bìa giấy ghi vào mặt sau “Sung sướng nhận 1$ để sống, nghĩ lại...
VAN CUOI 100 TU
10:26
Văn chương
CÙNG LÀ BỆNH NHÂN
Có 2 bệnh nhân đến hiệu thuốc cùng lúc mua cho chính mình đang bệnh, người bệnh “tiêu chảy”, người bệnh “cần bón”, 2 người kề bên đứng mua, người bán đúng thuốc đúng bệnh nhưng đưa nhầm, làm bệnh “tiêu chảy” cộng thêm, “cầu bón” nhân đôi.
Hôm sau 2 bệnh nhân cấp cứu tại Bệnh Viện, vô tình gặp nhau lại nằm gần nhau, quen nhau, thân nhau đang than thở về người bán thuốc.
Bỗng cửa phòng mở, bệnh nhân chuyển vào...
VAN CUOI 100 TU
09:45
Văn chương
MỎNG
Đôi Trai Gái trẻ đẹp vào gian hàng thuê mướn đồ cưới, lựa qua lại chọn cái áo cưới trắng đẹp, hỏi giá. Cô Nhân Viên nói:
- Thưa Anh 800.000$ .
Anh Chàng nhìn rồi nói:
- Có cái nào, mỏng hơn không?
Cô Nhân Viên đưa ra nói:
- Dạ! Đây loại này giá 1.000.000$.
Anh Chàng lần nữa xem kỹ, hỏi:
<!--[if !supportLists]-->- <!--[endif]-->Cái nào...
LOI VAN NGAN
14:46
Văn chương
CĂN NHÀ ẤY CĂN NHÀ ĐẸP
Không biết căn nhà ấy có từ lúc nào nhưng khi Tôi lớn lên biết chạy nhảy, thường rủ rê nhau qua trước sân nhà ấy, vui đùa ồn ào luôn bị đuổi nhưng vẫn cứ đến, do sân rộng dài mà lại âm vào trong thật sâu tránh được nhiều xe cộ, nên căn nhà ấy rất nhiều kỷ niệm với chúng Tôi ở tuổi thơ mỗi khi nhắc đến.
Căn nhà ấy xây cất theo phong cách của Pháp cao ráo thanh lịch, phòng ốc rộng rãi rõ ràng...
LOI VAN NGAN 100 TU
14:13
Văn chương
MỘT CHÚT CÁI RIÊNG
Nó có Vợ 2 Con, đứa 3 tuổi đứa 1 tuổi kháu khỉnh, sống hạnh phúc chung nhà và mua bán cùng Cha Mẹ.
Hơn 3 năm Vợ Chồng Nó tích lũy mua được căn nhà nho nhỏ dễ thương đầy đủ tiện nghi, nhà chỉ 1 phòng ngủ và một phòng khách rộng thoáng mát. Khách ở xa nghe Vợ Chồng Nó có nhà mới, rủ nhau ra ở chia vui dù không chỗ ăn chỗ ngủ mà thật thích vui vẻ cùng Vợ Chồng Nó lăng xăng tiếp đãi hết tâm.
...
LOI VAN NGAN 100 TU
14:49
NGÔN NGỮ
Tôi ở Xứ Việt, hằng ngày luôn giao tế bằng ngôn ngữ tiếng Việt nên rất thấm thấu những từ ngữ, thỉnh thoảng nghe những ngôn ngữ lạ đã làm Tôi không biết, không hiểu phải trơ trơ đưa đôi mắt khó chịu nhìn họ như ác quỹ. Vậy Tôi hay họ là người lịch sự đây?
Nếu ai đó, đến một đất nước nào biết nghe và nói tiếng của họ, chắc chắn được trọng nể như khách quý, còn ngược lại cái mặt ngơ ngác không biết gì, thì sẽ...
LOI VAN NGAN
11:02
Văn chương
NIỀM VUI CẢ GIA ĐÌNH
Tôi sống và lớn lên tại Phan Thiết 56 năm có Vợ và 3 Con, Trai lớn 30 tuổi, Gái giữa 27 tuổi và nhỏ nhất đứa Con Trai 18 tuổi, tất cả may mắn đều được đi học.
Chiều hôm ấy Gia Đình rủ nhau đi “tắm bùn” tại khu nghỉ Resort Mũi Né lâu nay có tiếng mà nhiều người ở xa rất thích đến đây tắm, trong lúc cách Phan Thiết không đến 20 km mà Gia Đình Tôi không biết là điều thiếu sót nên quyết định chiều nay đi bằng xe Bus,...
Sưu tầm...
10:51
sưu tầm
NHÌN NGƯỜI
Có một giai thoại về đại học Stanford, “Một câu chuyện thật thú vị”, nội dung như sau:
Một phụ nữ trong bộ trang phục áo bằng vải lanh kẻ sọc và chồng mình trong bộ com-lê giản dị đã mòn xơ cả chỉ, xuống ga tàu ở thành phố Boston và rụt rè bước đi không hẹn trước tới văn phòng ở phía ngoài của đại học Harvard. Trong chốc lát cô thư ký có thể nói rằng những người ở nông thôn lạc hậu về văn hóa như thế không có việc gì phải bước chân vào đại học Harvard thậm chí còn không xứng đáng được vào đại học Cambridge.
Cô thư ký mặt mày cau...
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)