Ngày ấy-anh quá ư đùa nghịch
Anh xin lổi thật lòng và ta đã quen nhau
Những lúc giận dỗi anh là người xin lổi
Em hát sai lời anh bảo -tại anh
Cứ như thế thời gian trôi êm đềm quá
Ta ngỡ rằng minh mãi mãi bên nhau
Anh chợt hỏi;-mình yêu nhau em nhé
Em lặng thinh giận dỗi chẳng trả lời
Đến một lúc -chợt nhìn anh chở bạn
Tan học về người bạn gái sau lưng anh
Thoáng ngỡ ngàng buồn lắng đọng trong tâm
Giận không thèm nói những lần anh đến gặp
Anh vô tư hay cố tình không xin lỗi
Em âm thầm cay dắng -ta xa nhau
Thời gian thấm thoát trôi song song nỗi nhớ
Mấy chục năm sau vô tình ta lai gặp nhau
Em vội hỏi-vì sao anh như thế
-Có gì đâu bạn nhờ chở về chút vậy thôi
-Sao anh không nói-sao anh không xin lỗi
-Anh không có lỗi gì ngày ấy em chẳng hỏi anh
Và giờ đây-ngày nay-Em là người xin lổi...
NGUYỄN THỊ NGỌC XUÂN