Huế dịu dàng trầm lắng
Dòng sông HƯƠNG lặng lẽ mơ màng
Núi Ngự bình chuông chiều ngân xa - hoài cổ
Chừ vẫn còn đây anh lạc lối phương nào
Thuyền xưa đã xuôi dòng neo bến đậu
Nhờ nhờ thương thương nuối tiếc muộn màng
Hãy để tiếng chuông chiều ngân xa đừng vọng lại
Kẻo những giọt sầu dậy sóng sông Hương
NGUYỄN THỊ NGỌC XUÂN