Nó sĩ diện bảo
lãnh Mẹ qua Mỹ, Nuôi Mẹ ở căn phòng nhỏ nhất trong 4 người, Vợ Chồng 2 Con đi
học đi làm để Mẹ giữ nhà nên ít gặp, khi ăn Mẹ gắp bằng đũa nên được ăn uống
riêng. Hai Cháu Nội không biết tiếng Việt, chỉ nói chuyện Vợ Chồng Nó nên thèm
được nói.
Nó đi làm về vui
vẻ, Mẹ đón nói đủ thứ, nhận thư Vietnam
chuyện Con, Cháu, Anh Em... vui. Hôm nay Nó đi làm về “Mặt một đống” Mẹ thấy,
liền vào phòng đóng cửa, khóc một mình...
Phan Thiết, Ngày 21.5.2015
NGUYENTIENDAO.
@ Sự đời đáng buồn
nhất là Con Cháu không bằng Ông Cha.
Tản Đà.