F CUNG ĐÀN LỞ ~ Học sinh Trường Chính Tâm

HS TRƯỜNG TH CHÍNH TÂM


CUNG ĐÀN LỞ

Tiếng hát vút cao...
Rớt rơi trên đường vắng
Nốt nhạc thăng trầm...
Vắt vẻo tán cây thưa
Ánh đèn úa vàng lê thê lếch thếch
Sợi tóc buông dài ngày tháng hững hờ trôi

Một nụ hồng hoa...
Vươn nở giữa vườn xuân
Lung linh khoe sắc...
Thầm thì sương lấp lánh
Rồi mây đen giăng đầy khung trời vắng
Mưa gió ủ ê nắng ấm chẳng chịu về

Ánh mắt ấy sáng ngời-nhịp thời gian sâu lắng
Lời nói xưa sóng cuộn giữa ngàn khơi
Không có nắng hoa sầu muộn nở
Mưa gió bảo bùng...sương khói hợp tan
Vội vả nói tiếng Yêu để rồi nghìn trùng cách trở
Vội vả nhìn nhau đau đáo vạn nổi sầu

Đàn xưa còn đây...
Cung đàn buồn dây trống
Tiếng hát còn đây ...
Đời đã đứt nhau rồi
Từng đêm dài anh có nghe bốn mùa thương nhớ
Vắng bóng một người - khắc khoải ...đêm bơ vơ

NGUYỄN THỊ NGỌC XUÂN