Lỡ một cung đường trống điểm canh
Chùn chân lãng bạt kiếp cô hành
Chân trời phủ kín tà dương đỏ
Cuối biển trùm vây sóng thẫm xanh
Khuất thẳm quê nhà mây quyện nước...
Mờ xa Tổ Quốc bụi giăng thành
Lưng đèo mỏi gối lòng se lạnh...
Đã chán chê rồi cảnh giựt tranh!
Cư-
Nguyễn.
Chùn chân lãng bạt kiếp cô hành
Chân trời phủ kín tà dương đỏ
Cuối biển trùm vây sóng thẫm xanh
Khuất thẳm quê nhà mây quyện nước...
Mờ xa Tổ Quốc bụi giăng thành
Lưng đèo mỏi gối lòng se lạnh...
Đã chán chê rồi cảnh giựt tranh!