Mưa
Sài Gòn gieo nỗi buồn chi lạ
Chạnh nhớ về Đà Lạt dáng người thương
Nhớ nhung sao hình ảnh một ngôi trường
Bao kỷ niệm khuất mờ sương lạnh lẽo
Chạnh nhớ về Đà Lạt dáng người thương
Nhớ nhung sao hình ảnh một ngôi trường
Bao kỷ niệm khuất mờ sương lạnh lẽo
Mưa
Sài Gòn phũ phàng cành rũ héo
Chỉ càng khơi bạc bẽo với lạnh lùng
Chỉ gợi lên Đà Lạt giũa mưa phùn...
Ta nép cạnh cùng nhau không lẻ chiếc
Chỉ càng khơi bạc bẽo với lạnh lùng
Chỉ gợi lên Đà Lạt giũa mưa phùn...
Ta nép cạnh cùng nhau không lẻ chiếc
Mưa
Sài Gòn nhớ mắt màu nhung biếc
Nhớ môi hồng da diết hỡi tìm đâu
Bể dâu nào hai đứa rẽ lìa nhau
Đời cách biệt biết bao giờ tái ngộ
Nhớ môi hồng da diết hỡi tìm đâu
Bể dâu nào hai đứa rẽ lìa nhau
Đời cách biệt biết bao giờ tái ngộ
Mưa
Sài Gòn nhớ hoài Đà Lạt phố
Nhớ cuộc tình dang dở vội vàng qua
Chờ bao Xuân đợi mấy Hạ sao mà...
Người cứ mãi lạc loài nơi đất lạ?
Cư- Nguyễn.
Nhớ cuộc tình dang dở vội vàng qua
Chờ bao Xuân đợi mấy Hạ sao mà...
Người cứ mãi lạc loài nơi đất lạ?