Khúc
nhạc xưa buồn thổn thức thâu
Lời ca trĩu nặng gánh ưu sầu
Quê người lãng bạt bao núi thẫm
Nẻo khách phiêu bồng lắm rừng sâu
Dõi hướng làng xưa mờ mịt lối
Tìm trông xóm cũ khuất xa cầu...
Tà dương lặng lẽ phai nhòa tóc
Tiếng Mẹ ru hời vẳng vọng đâu...
Cư Nguyễn
Lời ca trĩu nặng gánh ưu sầu
Quê người lãng bạt bao núi thẫm
Nẻo khách phiêu bồng lắm rừng sâu
Dõi hướng làng xưa mờ mịt lối
Tìm trông xóm cũ khuất xa cầu...
Tà dương lặng lẽ phai nhòa tóc
Tiếng Mẹ ru hời vẳng vọng đâu...
Cư Nguyễn