MẸ gánh phong trần bóng lẻ côi
Hàng rong dẹp đuổi biết đâu ngồi
Âm thầm giữa phố thân chìm nổi
Lạc lõng trên đường kiếp dạt trôi
Góc chợ nương nhờ mưa gió thổi
Hiên nhà ở tạm nắng sương bồi
Thân già độc chiếc sầu muôn nỗi.
Lặng lẽ qua ngày để sống thôi...
Hàng rong dẹp đuổi biết đâu ngồi
Âm thầm giữa phố thân chìm nổi
Lạc lõng trên đường kiếp dạt trôi
Góc chợ nương nhờ mưa gió thổi
Hiên nhà ở tạm nắng sương bồi
Thân già độc chiếc sầu muôn nỗi.
Lặng lẽ qua ngày để sống thôi...
Cư- Nguyễn.