Yêu em anh nào biết mùa thu,
Nào biết đồi thông lạnh sương mù,
Nào biết lá vàng rơi kín lối...
Chỉ còn nhau lạc giữa hoang vu.
Nào biết đồi thông lạnh sương mù,
Nào biết lá vàng rơi kín lối...
Chỉ còn nhau lạc giữa hoang vu.
Yêu em anh quên hết bốn mùa,
Quên hết đường về lất phất mưa,
Quên hết bạn bè quên chiến trận...
Chỉ còn chúa nhật của đón đưa.
Quên hết đường về lất phất mưa,
Quên hết bạn bè quên chiến trận...
Chỉ còn chúa nhật của đón đưa.
Yêu em Đàlạt thuở vào thu,
Thuở núi sông lửa đạn mịt mù...
Thuở áo em vờn bên áo trận,
Tình đầu là tình cuối âm u!
Thuở núi sông lửa đạn mịt mù...
Thuở áo em vờn bên áo trận,
Tình đầu là tình cuối âm u!
Yêu em Đàlạt phút hoàng hôn,
Phút đớn đau chia cắt tủi hờn...
Phút bước chân đi lòng ở lại,
Lá sầu rơi trĩu nặng tâm hồn.
Phút đớn đau chia cắt tủi hờn...
Phút bước chân đi lòng ở lại,
Lá sầu rơi trĩu nặng tâm hồn.
Yêu em Đàlạt mãi mùa thu,
Mãi đợi chờ em bước viễn du,
Mãi ngóng trông mặc đời phai nhạt...
Mặc tim băng giá với oán thù.
Mãi đợi chờ em bước viễn du,
Mãi ngóng trông mặc đời phai nhạt...
Mặc tim băng giá với oán thù.
Đàlạt mùa thu!
Mùa thu Đàlạt.
Cố nhân ơi! Lá rụng về đâu?
Quê hương vàng úa một mầu...
Có nghe tê dại nỗi sầu lưu vong?
Mùa thu Đàlạt.
Cố nhân ơi! Lá rụng về đâu?
Quê hương vàng úa một mầu...
Có nghe tê dại nỗi sầu lưu vong?
Cư-Nguyễn