Ta chiếc thuyền vùi dập bão sương
Em nơi bến đổ lúc vô thường
Ta phiêu lãng nắng mưa dầm gội
Em lặng thầm dầu dãi vấn vương
Ta giữa đường lưu đày khổ lụy
Em bên lối rẽ gánh can trường
Ta nuôi khát vọng hoài mơ ước
Em mở chân tình gợi nhớ thương
Em nơi bến đổ lúc vô thường
Ta phiêu lãng nắng mưa dầm gội
Em lặng thầm dầu dãi vấn vương
Ta giữa đường lưu đày khổ lụy
Em bên lối rẽ gánh can trường
Ta nuôi khát vọng hoài mơ ước
Em mở chân tình gợi nhớ thương
Cư- Nguyễn.