NẾU lỡ gặp dù bất ngờ không hẹn,
Cứ hững hờ như thể chẳng hề quen,
Cứ vội đi giấu con tim bối rối…
Biết nói gì đây đôi ngả cuộc đời?
Cứ hững hờ như thể chẳng hề quen,
Cứ vội đi giấu con tim bối rối…
Biết nói gì đây đôi ngả cuộc đời?
Nếu lỡ gặp ngã tư đường ngừng vội,
Dù ngỡ ngàng chạm mặt cứ làm ngơ
Dù nhói đau cũng cố nén giả vờ…
Dòng đời đã đẩy xô nhau hai lối.
Dù ngỡ ngàng chạm mặt cứ làm ngơ
Dù nhói đau cũng cố nén giả vờ…
Dòng đời đã đẩy xô nhau hai lối.
Nếu lỡ gặp trên dốc xưa kỷ niệm,
Dốc dỗi hờn em trách chẳng chờ em,
Dốc bao năm anh ngơ ngác ngóng tìm…
Lặng lẽ đứng chờ hoài em chẳng đến.
Dốc dỗi hờn em trách chẳng chờ em,
Dốc bao năm anh ngơ ngác ngóng tìm…
Lặng lẽ đứng chờ hoài em chẳng đến.
Nếu lỡ gặp đôi mình duyên chẳng nợ,
Duyên không thành, nợ chi chút tình thơ?
Biển cách ngăn, đồi đã phủ sương mờ..
Suối cũng cạn ước mơ về với biển.
Duyên không thành, nợ chi chút tình thơ?
Biển cách ngăn, đồi đã phủ sương mờ..
Suối cũng cạn ước mơ về với biển.
Nếu lỡ gặp còn gì mà lưu luyến?
Hai phương trời xa lạ góc đời riêng,
Hai con tim hóa đá với ưu phiền,
Chút nắng muộn sao tan lòng băng giá?
Hai phương trời xa lạ góc đời riêng,
Hai con tim hóa đá với ưu phiền,
Chút nắng muộn sao tan lòng băng giá?
Nếu lỡ gặp cứ hững hờ xa lạ,
Thông vẫn xanh qua bão tố phong ba
Suối lặng lẽ trôi đi không vội vã...
Và chúng ta thầm lặng với phôi pha
Thông vẫn xanh qua bão tố phong ba
Suối lặng lẽ trôi đi không vội vã...
Và chúng ta thầm lặng với phôi pha
Cư- Nguyễn.