F tháng 11 2018 ~ Học sinh Trường Chính Tâm

HS TRƯỜNG TH CHÍNH TÂM


CÂU KINH BUỒN


THẢ CÂU


Quyến rũ lòng tham dụ thả câu
Bạc vàng quyền chức đảo điên đầu
Ham tiền bỏ nghĩa chìm chân lẹ
Hám lộc quên tình lọt lưới mau
Cá dại điên mồi thân mắc lưỡi
Người say đắm của mạng vong cầu
Bình tâm tỉnh trí trò mê lụy
Kẻo vướng thân vào vực thẫm sâu!
Cư-Nguyễn.

DÒNG ĐỜI


Mỗi sáng theo đời trải nhịp thơ
Ngoài kia náo nhiệt vẫn ơ thờ
Ưu phiền rũ bỏ không sầu nhớ
Oán hận chôn vùi chẳng mộng mơ
Nắng sẽ bừng lên thanh thản đợi
Xuân rồi phải đến lặng yên chờ
An bình dõi đóa lan rừng nở...
Mặc cảnh phồn hoa cứ hững hờ
Cư- Nguyễn

NHỊP MƯA ĐÊM


Đêm hờ hững vọng tiếng buồn mưa
Nếm trải từng cay đắng thải thừa
Mềm ấm thuở nào vai khẽ tựa
Điểm nồng hôm nọ mắt thầm đưa
Thêm sầu cách biệt tình đau vữa
Nếm hận lìa chia cảnh nát bừa
Thềm rụng lá khô tơi tả chứa
Chêm màu cỏ úa nhuộm rào thưa
Thưa rào nhuộm úa cỏ màu chêm
Chứa tả tơi khô lá rụng thềm
Bừa nát cảnh chia lìa hận nếm
Vữa đau tình cách biệt sầu thêm
Đưa thầm mắt nọ hôm nồng điểm
Tựa khẽ vai nào buổi ấm mềm
Thừa thải đắng cay từng trải nếm
Mưa buồn tiếng vọng hững hờ đêm
Cư- Nguyễn
___
Xướng
KHÚC MƯA ĐÊM

Đêm tẻ nhạt tình lặng giữa mưa
Nếm đau hồn chạnh lửng lơ thừa
Mềm môi đợi mãi nhàu hương tựa
Điểm mắt trông hoài mỏi dáng đưa
Thêm lụy ý lời ngao ngán vữa
Đếm xiêu lòng dạ chán chê bừa
Thềm hoang hoải đoạn sầu chan chứa
Chêm đắng rượu đời não nhặt thưa
Thưa nhặt não đời rượu đắng chêm
Chứa chan sầu đoạn hoải hoang thềm
Bừa chê chán dạ lòng xiêu đếm
Vữa ngán ngao lời ý lụy thêm
Đưa dáng mỏi hoài trông mắt điểm
Tựa hương nhàu mãi đợi môi mềm
Thừa lơ lửng chạnh hồn đau nếm
Mưa giữa lặng tình nhạt tẻ đêm
HANSY

CALI CHIỀU NHỚ MẸ


BƠ VƠ.....


Cõi vắng ru buồn lạnh trống không
Mây trôi gió cuốn tả tơi lòng
Hoa phai giậu đổ ai người ngóng?
Lá rụng rào chằng kẻ nỡ rong
Lặng lẽ mùa trôi sầu chếch tím
Hoang vu thả gió buốt tơ hồng
Âm thầm dấu lệ riêng một bóng
Quạnh quẻ phòng côi hỏi tủi không? ??
THH....(Ảnh CĐ )

MỘT CHÚT KỶ NIỆM


Một thời áo trắng thưở ngày xưa
Đâu đây còn nhớ bóng người xưa
Sân trường còn đó chiều mưa muộn
Gót đỏ sen hồng mưa trắng bay.
Ai về phố biển ngày xưa cũ
Còn nhớ nguyệt lầu áo trắng xưa
Nơi đây một thưở thời áo trắng
Vông đã đỗi mùa hoa đỏ thay...
Cà Ty sóng gợn thu hiu hắt
Mỗi bước em về ai đứng mong
Ngoài trời nguyệt ghẹo khoe đông sớm
Mỗi bước ta về chỉ có ta
Ai về phố biển chiều nắng hạ
Cho gởi phượng hồng nữa. cánh thôi
Mực tím nữa dòng anh viết vội
Cho thưở hoc trò thẹn thùng thay..
Tôi về phố biển buổi chiều mưa
Mong tìm kỷ niệm thưở ngày xưa
Nguyệt lầu còn đó người đâu thấy
Chỉ thấy trong tim bóng dáng nàng....
Biên Nguyễn

MỘT THỜI ÁO TRẮNG


Một thời áo trắng với sân trường
Tung tăng tà áo với phượng hồng
Cho ta kỷ niệm thời để nhớ
Bây giờ còn lại nổi chờ mong
*******
Bạn bè mỗi đứa một phương trời
Đứa còn đứa đã đi mất rồi
Sân trường xưa vẫn còn ở đó
Cánh phượng hồng trong gió đón chờ
********
Bước chân nhỏ bé của ngày xưa
Trở về trường cũ dưới cơn mưa
Hè về năm ấy rồi xa vắng
Phượng buồn bay đỏ sân trường thưa
Mỹ Lagi

KỲ ĐÀ CẢN MŨI…


KỲ đà cản mũi ngụy hình long
Đổi dạng thay màu dối phỉnh ông
Khản tiếng tàn đêm hù não vợ
Mòn hơi giữa sớm thử gan chồng
Mơ hồ lạc cảnh xa tầng núi…
Huyễn hoặc thiên đường khuất nẻo sông…
Bốn biển thương thuyền xuôi tấp nập
Quan lì trụ ghế…trĩ lòi mông
Cư-Nguyễn

VẬN ÂN


Xe người khuất dạng vẫn nhìn trân
Trấn cõi hồn đang rối bội phần
Phận số vô tình duyên giả dối
Dỗi đời bạc bẽo kiếp lừa chân
Chần tâm gạt bỏ lìa vương vấn
Vận trí buông rời giải thoát lần
Lẩn tránh ưu phiền xa oán hận
Hân chào rộng cửa hướng lòng nhân
Cư- Nguyễn

TRẢ NỢ TÌNH XA


Gởi lại tim người gởi lại đâu?
Nặng mang khiến khổ nặng mang sầu
Chờ mong cũng phụ chờ mong nhớ
Ngóng đợi cho hoài ngóng đợi đau
Đêm vắng cô đơn đêm vắng lạnh
Nguyệt mờ quạnh quẽ nguyệt mờ lâu
Tình ơi giã biệt tình ơi nỡ…
Đập vỡ lòng tôi đập vỡ nhàu
Cư-Nguyễn.

CỐ HƯƠNG


Ưu hoài cố quận nỗi chờ mong
Viễn xứ từng đêm quặn nhói lòng
Dõi tận chân trời... thăm thẳm núi
Trông mờ cuối bể... mịt mù sông
Đâu đồng lúa trổ vàng tươi hạt
Hỡi khóm hoa ngời đỏ thắm bông
Đất Mẹ lời ru nồng ấm quá!
Tha hương mãi khắc trọn tim hồng.
Cư- Nguyễn

BỀNH BỒNG


BÃO QUA


Cơn bão sắp đi qua
Mưa bay trước hiên nhà
Cây còn run lẩy bẩy
Gió vi vút từ xa....

Tháng mười .., tháng đầu đông
Bây giờ... lắm mưa giông
Trêu đùa... người Phan thiết
Một phen... xót xa lòng

Cơn bão vừa chợt đến
Bao nỗi lo muộn phiền
Bao người đêm khắc khoải
Sợ đất trời... đảo điên....

Nhưng qua rồi... Phan thiết
Vẫn giữ nguyên một mầu
Vẫn chống chèo... biển cả
Cho Phan thiết.... bình yên

Bao năm rồi vẫn vậy
Chưa một lần bão giông
Cảm ơn... trời Phan thiết
Che chở đời long đong.!...

Thu Hàn

NGÀY MƯA BÃO


Bão lộng mưa cuồng ướt cả thơ
Sài Gòn hóa bể thật không ngờ
Đường như suối chảy chôn vùi mộng
Phố tựa sông tràn vỡ ước mơ
Khách lỡ đường bay thờ thẩn đợi
Tàu không chuyển bến thở than chờ
Ngồi nghe khí tượng lòng nhung nhớ
Gió lạnh ngây người...hỏng ý thơ
Cư- Nguyễn
Xướng
NGÀY NẮNG ĐẸP
Hôm rày bão dội khó làm thơ
Chớp giật cuồng phong nổi bất ngờ
Nước tựa cường triều dâng ngập phố
Mưa dường nhược thuỷ ướt nhoè mơ
Cà phê tạm trú không chờ đợi
Quán nhậu ngồi chơi chẳng đợi chờ
Nắng đẹp hừng lên làm gợi nhớ
Lâu ngày hổng luyện hết...hồn thơ
Nguyễn Minh Hậu

LÀNG XƯA…


Trông trời cố quận phủ mờ mây
Chạnh nhớ lều tranh dáng Mẹ gầy
Xót buổi chia lìa tay vói vẫy
Thương chiều cách trở lệ nhòa vây
Ly hương nỗi hận còn vương đấy
Viễn xứ niềm đau vẫn vướng này
Mộng ước quay về luôn trổi dậy
Làng xưa xóm cũ nặng mong đầy.
Cư-Nguyễn

ĐÀ LẠT NGÀN HOA


Xứ lạnh ngàn thông đỏ thắm đào
Khung trời kỷ niệm núi đồi cao
Ven hồ khách dạo cười huyên náo
Dốc chợ người mua nói rộn rào
Dạo nẻo danh lam muôn sắc áo
Du hành thắng cảnh vạn màu rau
Say mê lữ khách hồn điên đảo
Đã đến bao lần vẫn xuyến xao
Cư-Nguyễn,

DƯ ÂM BUỒN


Cung buồn chạnh tiếc thưở ngu ngơ
Để lạc thuyền yêu rẽ tách bờ
Lặng lẽ từng đêm hồi tưởng nhớ
Âm thầm mỗi sớm vọng hoài mơ
Người xa nẻo ấy còn trăn trở?
Kẻ biệt phương này cứ ngẩn ngơ
Khúc nhạc tình xưa sầu nức nở…
Hờn ai buổi nọ quá ngây khờ
Cư-Nguyễn

BUỒN XA XỨ


Ngày trôi qua mấy bể dâu
Đêm trôi qua tóc nhuộm sầu cố hương
Nữa đời cơm áo tha phương
Gót du hành mãi đau thương tận cùng

Thương quê đành phải nhớ nhung
Biết sao được bỡi nghìn trùng cách xa
Thôi thì một kiếp xa nhà
Đêm sân ga lạnh gọi là tiễn đưa

Nhắn người ở lại chốn xưa
Nỗi buồn xa xứ có buồn chi ai
Thì thôi một tiếng thở dài
Cúi đầu lần hẹn một mai sẽ về

Bạc đầu vì nỗi nhớ quê
Bạc tình xa xứ không về vì đâu
Sông trôi qua mấy nhịp cầu
Tôi trôi qua mấy bể dâu cuộc đời

Sông còn điểm hẹn biển khơi
Tôi rong ruổi mãi biết nơi nào dừng
Mai nầy máu lạnh tim ngưng
Nấm mồ vô chủ bên rừng cỏ lau

Lỡ rồi một kiếp thương đau
Thì xin người chớ trách nhau thêm buồn
Nhớ dòng sông nhớ núi non
Nhớ lời ru Mẹ lệ buồn rưng rưng

Tôi xa xứ lạc bên đời
Nợ quê mang nặng đâu lời giải phân
Tôi vì cơm áo xuất thân
Tha phương lưu lạc khi nao trở về

Thành Phố Biển 29 / 08 / 2017

BÃO QUA RỒI


Bão qua rồi biển lặng trời êm
Sáng nay sảng khoái bước êm đềm
Bình minh trên biển ôi đẹp quá
La gi quê tôi rất đáng yêu
******
Trời êm thuyền biển lại gặp nhau
Rộn ràng lướt sóng hết buồn đau
Thuyền ra đánh bắt đầy khoang cá
Thuyền về nhộn nhịp bến lao xao
Mỹ Lagi

NHỚ THƯƠNG. .....


Chị đến quê rồi ở mãi đây
Biển dâu đã đón hóa thân này
Trời Phan như khắc tình xương thịt
Đất Bắc thêm đau nghĩa mỏng dày
Suối ngọc trùng trùng mây gió phủ
Niết bàn điệp điệp cỏ cây vây
Dáng hình chị cả tìm đâu thấy?
Chỉ có lưng trời bão cuộn bay...!

THH

ĐÊM DÀI BẤT TẬN


Đêm dài bất tận của Sài Gòn
Bão lụt bao trùm cả nước non
Hỏi nép về đâu đời héo mọn
Tìm nương chẳng chốn phận hao mòn?
Nhà quan cửa đóng đàn êm dịu
Cửa sếp then cài nhạc véo von
Tọa hưởng lâu đài cao ngút ngọn...
Hèn dân bỏ mặc chết hay còn
Cư- Nguyễn

ĐÀ LẠT NHỚ ƠI!


Gởi chút sương mù phố lạnh ơi
Về đây khỏa nhẹ nóng khô đời
Trường xưa nắng tỏa êm sầu vợi
Cảnh mới mây vờn dịu não rơi
Mỏi cánh phiêu bồng thương rễ cội
Dừng chân lãng bạt tiếc khung trời
Đồi thông khắc khoải reo chờ đợi
Trỗi khúc tương phùng lộng biển khơi
Cư-Nguyễn.

BÂY GIỜ THÁNG MẤY?


Bây giờ tháng mấy giăng sầu mây,
Lại những cơn mưa phủ lối đầy
Ngỡ ngàng xóa dấu chân ngày ấy
Xóa hết cơn mơ xóa thơ ngây
Bây giờ tháng sáu của Hạ buồn,
Của màu đỏ rực máu con tim…
Của màu phượng đỏ hoàng hôn tím
Nhặt cánh hoa rơi ngập nỗi niềm.
Bây giờ tháng chín đón Thu sang
Đón lá sầu rơi ngập trái ngang
Đón úa vàng đời hai lối rẽ
Gom lá Thu đốt cháy mộng tàn
Bây giờ lại tháng lạnh Đông về
Lạnh đời phiêu bạt buốt tái tê
Lạnh kiếp tha hương se sắt nhớ
Khơi ngọn lửa lòng sưởi đam mê
Bây giờ biết ngóng đợi Xuân không?
Đợi én về khơi chút tình nồng
Đợi mai đợi mãi chờ mai nở…
Xuân tàn mai rụng mỏi mòn trông
Cư-Nguyễn.

CHỢT…


Nghe lòng trống trải lạnh lùng tim
Cố gạn lời thơ, chữ nén kìm
Ý tưởng cơ hồ như chết lặng
Tâm tình tợ phút bỗng trầm im
Lần trang tối mịt không hồn xướng
Lướt mạng mù tăm chẳng trí tìm
Chợt thấy người quen vừa khởi họa
Vui mừng vỗ cánh hợp bầy chim…
Cư Nguyễn

TỚ-MI VÀ HẮN!


Tớ mi cộng hắn vận đời đen
Uổng phí công lao nợ bút đèn
Vướng thuở khói bom thời cẩu đẹn
Lâm thời chinh chiến phận mèo hen
Buông gươm qui ẩn lòng đâu thẹn
Gác kiếm nhàn cư dạ chẳng chen
Cõi tạm phù vân thôi chọn kén
Lụy buồn cũng thế, hát …ten tèn
Cư-Nguyễn.
Thơ vui kỷ niệm ngày gặp bạn cũ trên fb
BẠN VÀ TÔI
Bạn tôi tiếng Việt gọi cành đen
Một thuở hoa niên luyện sách đèn
Cùng đậu Tú Tài năm cẩu đẹn
Rồi rời Khoa Học tuổi chù hen
Công danh mờ nhạt tình không thẹn
Sự nghiệp hao gầy nghĩa khó chen
Dẫu thác tằm xuân còn ủ kén
Có nhau được mấy hãy tèn tèn
Trung Nhân

NHỚ BẠN


Sáng nay Ta đến thăm
Ngoài vườn phơ phất gió
Hiên nhà mưa tí tách
Cơn bão vừa đi qua

Trời vần vũ mầu mây
Cho lòng se sắt lạnh
Nhớ Bạn buồn hiu quạnh
Sân vườn một mình Ta

Thơ thẩn trước hiên nhà
Nhìn hàng cây năm cũ
Lối xưa mơ màng ngủ
Lòng nhớ Bạn bâng khuâng

Nhớ khuôn mặt trăng rằm
Miệng cười, làn tóc xỏa
Giờ chỉ là ảo ảnh
Sân vườn một mình Ta

Giờ chỉ một mình Ta
Gió thổi trước hiên nhà
Ngỡ đâu hình bóng Bạn
Chỉ mới vừa hôm qua....!...

Thu Hàn
( ngày mai 21 10 AL) Giổ Bạch Thu

BÃO SỐ 9.


Cơn bão mà người dân Bình Thuận lo nhất vì lúc đầu theo dự báo sẽ đổ bộ Nam Trung Bộ ( Phan Thiết chắc lảnh đủ ). May sao bão lại chếch về phía Nam vô chủ yếu Bà Rịa Vũng Tầu xa hơn là đến Bến Tre.
Bình Thuận chỉ có mưa dầm và gió nhẹ ( chắc ở rìa bão ). Phan Thiết không có cảnh đổ cây ngập nước như SG hay VT. Tuy nhiên biển động làm sạt bờ nhiều resort ở HT và mưa dầm làm ngập lụt nhiều vườn Thanh Long.
Sáng 26/11, PT mưa nhẹ, đến trưa thì trời có nắng.Chiều thời tiết êm dịu. Bão đã qua...hihihi storm is..over.
Khoảng 10.00h sáng xách máy ảnh xuống bến cá Đức Long xem tình hình bờ biển như thế nào...mấy năm trước mưa bão thường gây sạt bờ.
Đức Nguyễn












Chuẩn bị ngày mai đi đánh bắt cá.

Bão đã qua những ngươi dân lao động biển phường Đức Long quê tôi lại chuẩn bị ngày làm việc mới. Tôi len lỏi giữa những chiếc thúng chai hoà niềm vui mong ước ngày mai tôm cá đầy khoang.
Đức Nguyễn