Lâm Viên hỡi mộng thắm
phai màu
Dõi cố nhân giờ lạc nẻo đâu?
Thủy Tạ chờ mong người chẳng thấu
Cam Ly ngóng đợi kẻ vương sầu
Đồi thông thổn thức sầu rưng lệ
Phố lạnh âm thầm tủi đẫm châu
Than Thở Con Thuyền Không Bến đậu...
Ái Ân gió bụi phủ hoang lầu
Dõi cố nhân giờ lạc nẻo đâu?
Thủy Tạ chờ mong người chẳng thấu
Cam Ly ngóng đợi kẻ vương sầu
Đồi thông thổn thức sầu rưng lệ
Phố lạnh âm thầm tủi đẫm châu
Than Thở Con Thuyền Không Bến đậu...
Ái Ân gió bụi phủ hoang lầu
Cư-
Nguyễn.
Xướng
ĐÀ LẠT ƠI...
ĐÀ LẠT ƠI...
Đà Lạt buồn ai liễu úa màu
Hỡi người Lữ Quán mộng về đâu
Bao đời Than Thở hồn vơi cạn
Vạn kiếp Cam Ly dạ trĩu sầu
Nhớ đỉnh Lang Biang chàng rướm lệ
Thương nguồn Suối Bạc thiếp đan châu
Sương giăng Hai Mộ..Ơi buồn quá
Tuyết phủ Đồi Thông bạc mái lầu.
(Hàn Tử)
Hỡi người Lữ Quán mộng về đâu
Bao đời Than Thở hồn vơi cạn
Vạn kiếp Cam Ly dạ trĩu sầu
Nhớ đỉnh Lang Biang chàng rướm lệ
Thương nguồn Suối Bạc thiếp đan châu
Sương giăng Hai Mộ..Ơi buồn quá
Tuyết phủ Đồi Thông bạc mái lầu.
(Hàn Tử)