Quán khuya vắng khách mình
ta đợi...
Xa thẳm đường ga biệt bóng người,
Rượu uống mềm môi sầu chưa vợi,
Cố nhân hun hút bóng chim trời?
Xa thẳm đường ga biệt bóng người,
Rượu uống mềm môi sầu chưa vợi,
Cố nhân hun hút bóng chim trời?
Quán khuya trống vắng giữa thềm Xuân...
Người đưa kẻ đón lệ tương phùng,
Vàng tay khói thuốc buồn hờ hững,
Buốt lạnh sân ga gió lạnh lùng.
Người đưa kẻ đón lệ tương phùng,
Vàng tay khói thuốc buồn hờ hững,
Buốt lạnh sân ga gió lạnh lùng.
Quán khuya lữ khách đợi ai
đây?
Bạc áo đường sương gió dạn dày,
Phố đã say hồn trong giấc ngủ...
Ta còn chờ mãi một cơn say.
Bạc áo đường sương gió dạn dày,
Phố đã say hồn trong giấc ngủ...
Ta còn chờ mãi một cơn say.
Quán nửa khuya heo hắt ánh
đèn,
Giao thừa lại đến gọi sầu lên...
Gọi người thương nhớ sao chẳng đến?
Lạc lõng ta chờ trong bóng đêm...
Giao thừa lại đến gọi sầu lên...
Gọi người thương nhớ sao chẳng đến?
Lạc lõng ta chờ trong bóng đêm...
Cư-Nguyễn.