Mỏi bước chùn chân bệt
giữa đường
Người qua kẻ lại có lòng thương
Ngày thơ đã lạc loài muôn hướng
Tuổi mộng đang lầm lủi tứ phương
Khản giọng rao mời ai đoái tưởng?
Mòn hơi níu gọi kẻ đâu tường
Đời tăm tối mãi làm sao lượng
Vẫn cứ hoài mơ được đến trường
Người qua kẻ lại có lòng thương
Ngày thơ đã lạc loài muôn hướng
Tuổi mộng đang lầm lủi tứ phương
Khản giọng rao mời ai đoái tưởng?
Mòn hơi níu gọi kẻ đâu tường
Đời tăm tối mãi làm sao lượng
Vẫn cứ hoài mơ được đến trường
Cư-
Nguyễn.