F Hồ Vĩnh Thủy Biển Thương Chánh ~ Học sinh Trường Chính Tâm

HS TRƯỜNG TH CHÍNH TÂM


Hồ Vĩnh Thủy Biển Thương Chánh


Lần đầu tiên đến Phan-thiết, tôi thấy cái gì cũng vui cũng lạ, có những cái tôi đã kể rồi. Bây giờ nghe bạn nói Ngày họp lớp lần thứ 15 của cựu học sinh Trường trung học Chính tâm vào ngày 30-4-2012 tới đây, được tổ chức tại Nhà hàng Biển Đông, gần Khu du lịch bãi biển Đồi Dương.
Khu du lịch bãi biển Đồi Dương trước đây chúng ta từng có vài lần họp lớp. Nhiều lần ra ăn sáng uống cà phê hóng gió nghe nhạc ngắm biển, có khi đêm cùng ra ăn kem. Một nơi quen thuộc in sâu nhiều kỷ niệm gặp gỡ mỗi lần họp lớp. Mấy năm trước họp lớp tại đây, lần đó có nhiều thầy về dự như thầy Chung, thầy Diên, thầy Hinh, thầy Hiền.
Thầy Hiền từ Huế vào dự họp lớp, sau đó thầy về có viết loạt bài dài “ Ngày trở lại” đăng trên blog hocsinhchinhtam, nói lên tất cả tâm huyết nổi lòng của thầy. Những bài văn của học sinh lớp 11B1 trường Chính Tâm, trước ngày giải phóng Phan-thiết 18-4-1975, thầy còn giữ gìn kỹ đến ngày hôm nay. Điều này làm tất cả học sinh bất ngờ đầy xúc động, sau 35 năm thăng trầm biến cố thầy trao lại cho học trò mình. Thật đáng nhớ đáng trân trọng phải không các bạn. Các bạn rất tự hào về những người thầy của mình.
Từ nhà trên đường Trần-hưng-Đạo gần trường Chính Tâm, tôi theo Cường con anh chị Ba của Liên đi bộ ra biển Thương Chánh tắm mỗi sáng. Mới đầu đi thấy xa, đi riết quen hết mỏi chân, mà đường nầy ra biển cũng gần nhất. Có bữa đem banh ra đá chơi, chơi chán đi lượm vỏ sò vỏ ốc. Chán nữa quay qua rượt bắt dã tràng, rồi rượt bắt bông cỏ may.
Bông cỏ may ngoài bãi biển Thương Chánh rất nhiều, không biết từ đâu đến được gió thổi lăn tít trên cát. Bông cỏ may không bay cao, bay là đà, rớt lăn tròn trên mặt cát, rồi lăn thật nhanh như thách thức người rượt bắt. Tôi thấy đây cũng thú vui lạ, ngộ ngĩnh không đâu có, rượt bắt rượt bắt, bắt hoài không hết, đến hồi mệt ngã lăn ra cát nằm ngửa thở dốc nhìn trời.
Hôm khám phá cái hồ Vĩnh Thủy càng lạ hơn. Tôi không tin cái hồ sát biển lại nước ngọt, làm mấy ngụm nếm thử mới chịu tin. Từ hôm đó sau khi tắm biển giởn sóng rít rắm người, tôi đi tiếp qua tắm hồ, bơi tới bơi lui vung tay vung chân mát mẻ. Có đủ tắm mặn tắm ngọt, với hai cảm giác khác nhau mạnh mẽ dập dồn của biển, êm ru phẳng lặng của hồ, vô cùng thích thú.

Bây giờ nghe nhắc tới nơi này, tôi vẫn còn vui sướng với những cảm giác lạ như mới xảy ra. Ôi Phan-thiết rất nhiều điều cho tôi nhớ tôi yêu.

NTH
19-4-2012