F LOI VAN NGAN ~ Học sinh Trường Chính Tâm

HS TRƯỜNG TH CHÍNH TÂM


LOI VAN NGAN

        ĂN  TRỘM    (tiếp theo) 

        Cái phòng đầu tiên mở không người, không đèn ngủ, có lẽ để khách ngủ nên không nhìn đến, phòng thứ hai mở khóa cửa hé hé nhìn vào trong đúng phòng ngủ Người Đàn Bà hơn 70 tuổi đang ở tại đây, đèn ngủ mờ mờ nhưng với Tôi với đôi mắt nghề nghiệp Tôi nhìn thật rõ thấy hết. Đúng, phòng này là chính, phải khai thác, trong phòng ngoài cái gường Bà đang nằm ngủ là cái bàn nhỏ để đồ uống, đồ dùng linh tinh và cái tủ gỗ cách Bà ngủ 2 mét. Đó là cái Tôi cần phải mở do con mắt nghề nghiệp bảo Tôi như thế, nên nhè nhẹ tiếp cận cái cần, đến bên lần nửa “chìa khóa vạn năng làm việc nhẹ nhàng” Cánh cửa từ từ hé mở đủ cái đầu và ½ người Tôi chen vào lục lạo đủ đồ đạc quần áo, những cái hộp bánh bằng sắt có phần sét chất nhiều từng, mở liền một cái, trong hộp ra, gần như là những tấm ảnh trắng đen cũ kỷ của Bà thời trẻ hay ai đó nhiều lắm, hộp khác những lá thư từ đời nào, giấy như muốn mục nát. Những cái Tôi muốn tìm, muốn lục không phải là nó nên cái lục lạo của Tôi có phần lớn tiếng âm thanh trong đêm. Bỗng tiếng ho của Bà làm Tôi yên tiếng “án binh bất động” rồi nhẹ nhàng từ từ nằm xuống, đồng thời đưa chân khép cánh cửa tủ lại, vừa xong thì Bà lom khom ngồi dậy trên gường cùng cơn ho kéo dài, lại  lò mò tìm đôi dép khó khăn đến bên bàn lấy nước uống, cà nhắc đến phòng vệ sinh đóng cửa khẻ chỉ cách Tôi 4 mét. Tôi 30 giây nghĩ ngay đến việc nhốt Bà trong phòng vệ sinh để dễ thao tác, đứng dậy nhảy đến phòng vệ sinh đóng mạnh, vặn khóa nhốt Bà. Nói liền: “ Tôi là kẻ trôm, Bà hãy yên lặng trong ấy, nếu không sẽ nguy đến tánh mạng, nghe chưa!”.
       Rồi Tôi tiếp tục trở lại lục lạo trong lúc Bà cứ run lập cập. Lục lạo chẳng thấy gì toàn những tấm ảnh cũ mềm, trắng đen mờ nhạt nhìn không còn thấy, kéo sâu hơn cái hộp sắt sét cũ khá nhiều mở ra có số tiền, Tôi liền nhét đưa vào túi cùng 3 chiếc nhẫn vàng thao tác thật nhanh lẹ, chiếc lắc vàng đeo tay có những hột đen nhỏ đẹp, nhét luôn vào túi, lục lôi ra có cái hộp nhỏ màu đen, mở liền 2 chiếc nhẫn vàng tây mỏng 1 phân vàng cột chung bởi sợi dây thun mà bỏ trong cái hộp, chắc có giá trị nên cũng bỏ vào túi xách ăn trộm. Đang lục cục, lục lạo bỗng nghe tiếng nói còn run của Bà: “Tôi . . .  chỉ mong đừng lấy các . . . bức hình và cái . . . hộp đen nhỏ, Tôi quý trọng, xin. . . quý Ông nghĩ cho . . .”. Bà nói trong âm điệu cầu xin một giọng miền Trung làm Tôi sực nhớ một giọng nói Cô Giáo hơn 30 năm trước đã từng nói với Tôi thật nhiều. Lúc này Tôi không lục lạo nữa mà nhìn hình. Đúng là Cô Giáo đã dạy, đã nói với mình, nên Tôi bỏ hết bước đến từ từ mở khóa cửa vệ sinh rồi âm thầm lặng lẽ “chuồn” một cách dễ dàng an toàn.
       Sáng hôm sau người ta phát hiện có một người Đàn Bà 73 tuổi chết trong phòng vệ sinh, mà trong phòng ngủ của Bà có cái tủ gỗ bị lục lạo, tung lên thật nhiều, đồ, tiền bạc, vòng vàng không mất 1 món gì cùng 10.000 usd vẫn còn nguyên. Người ta không biết cái chết tại sao, vì sao? Nhưng trước mắt biết Bà chết vì Tai biến mạch máu não. Đang trong vòng điều tra.

         Phan Thiết, Ngày 10.4.2012
               NGUYENTIENDAO  

  @ Nhân đức là một Phụ Nữ đẹp không có những đam mê thái quá
                    X . Fornere