F Lời văn ngắn. MỘT NGƯỜI BẠN ~ Học sinh Trường Chính Tâm

HS TRƯỜNG TH CHÍNH TÂM


Lời văn ngắn. MỘT NGƯỜI BẠN

     Khi những dòng này mà  Người Bạn đó đọc chắc chắn sẽ chau mày, Tôi biết nhưng hãy cho, đừng để Tôi im lặng.
     Những ngày trong năm thỉnh thoảng Tôi nói về Người Bạn trên trang Blog chỉ có 100 từ, nhưng chỉ nói bóng nói gió, để nói, mà Người Bạn không có máy vi tính, lại liên tục công tác nay đây mai đó nên ít mở trang Blog, lắm khi Tôi tưởng mọi chuyện yên lặng nhưng Người Bạn lôi Tôi ra trước ánh sáng cằn nhằn bằng những cuộc phonl “Tại sao nói về Tao, tại sao...?” Nhưng Người Bạn đã quên, Tôi không thể là cái hủ bít mãi mãi đựng những chuyện bực bội của Người Bạn mà không thể ngậm câm được, phải tức bực dùm, ở Người Bạn thì chịu đựng được còn Tôi thì không thể được. Còn không hãy để Tôi vào rừng sâu đào cái hố sâu mà hét thật lớn.
      Có đọc lại trang Blog, Anh H có đoạn nói về Người Bạn, cái nhìn của Anh H không khác gì Tôi, cớ sao Người Bạn không bằng lòng Tôi nói, đọc những dòng của Anh H viết, Tôi đồng tình và cũng chính nét họa của Anh H nên hôm nay Tôi tuôn, tuôn hết những gì Tôi nghẹt nên có gọi phonl cho Tôi đừng nói tí gì những dòng này nha!
       Người Bạn, Tôi nhớ hồi nhỏ tròn trịa khỏe mạnh, khi đi học cấp 1, 2 và 3 đã biết giúp Gia đình buôn bán lại thích phụ làm việc nặng mà ít có những đứa trẻ làm được, đến lớp 9 Gia Đình cho chiếc xe Honda Dame để đi học. Vào thời điểm đó những đứa trẻ có xe Honda đi học là ghê lắm, phải Con nhà giàu hay Quan quyền, cũng có thể con nhà giàu không sắm sửa đưa xe cho đi, sợ hư thân quấy phá nên không đưa đi, thế mà Người Bạn có xe,  được Gia Đình đưa dùng đi học, mà Người Bạn khi ấy không biết gì về Nam Nữ chỉ biết học và học nên học khá cộng cái thông minh nên tốt lắm, nhưng khổ những năm đó còn chiến tranh phải đúng tuổi đúng lớp còn không phải đi lính, Người Bạn phải nhảy lớp nên học hơn Tôi 1 lớp, và hy vọng tương lai sáng sủa do Người Bạn học giỏi và thông minh. Năm 1975 đến, đất nước hoàn toàn giải phóng ai cũng mừng vui Người Bạn vẫn tiếp tục học, đang học lớp 12, được trúng tuyển vào Quân Đội đi lính, từ đó Tôi chỉ gặp Người Bạn một lần  duy nhất mặc bộ đồ lính, mà hơn 30 năm sau mới gặp lại, Tôi cứ nghĩ Người Bạn đã chết bên chiến trường K hay vượt biển ra nước ngoài.
      Nhưng rồi một ngày đẹp trời Tôi gặp lại Người Bạn trong một dịp lễ cưới tại TP- HCM mà cả 2 nhìn mang máng có phải là Người Bạn hay Tôi không? Mà thật vui cảm động. Từ đó gặp lại thì cũng là lúc Người Bạn đang diễn biến chuyện hôn nhân cuối cùng. Vợ và 1 đứa Con Trai 16 tuổi duy nhất cùng tất cả tài sản Người Bạn để lại hết, Vợ Con và cũng đang chờ giấy xuất cảnh nay mai. Tôi không ngờ gặp lại Người Bạn  trong hoàn cảnh bế tắc thế này, thế mà mọi chuyện qua hết, cứng rắn sau 1 tháng khi Vợ Con lên máy bay xuất cảnh, Tôi tưởng Người Bạn sẽ uống rượu bia nhiều, nhưng không đứng lại không để nó làm chủ mình.
                                “Còn tiếp”

      Phan Thiết, Ngày 30.3.2013
           NGUYENTIENDAO

 @ Kẻ nào cố tìm một Người Bạn hoàn hảo thì suốt đời không có Bạn Bè.
          Ngạn Ngữ Thổ Nhĩ Kỳ