F Lời văn ngắn. TRỞ LẠI QUÁN CAFE "T T" ~ Học sinh Trường Chính Tâm

HS TRƯỜNG TH CHÍNH TÂM


Lời văn ngắn. TRỞ LẠI QUÁN CAFE "T T"

                  Nay đã 2 năm, lần này về nước cũng vào những ngày gần Tết, các Em lại kéo nhau lên xứ lạnh để ngày Mùng 2 Tết Tôi lên máy bay trở về nước mà không mất Dalat trong lòng Tôi, do mỗi lần điện thoại với các Em Tôi thường nói về Dalat dễ thương Tôi thích, mà các Em đâu biết tại sao? Lần này các Em muốn Tôi vui khi về Việt Nam nên đưa nhau đi Dalat. Xe đã chạy vào Thành Phố Dalat bỗng dưng Cô Bạn uống café sáng 2 năm trước quay lại thật nhiều nên Tôi cứ nhìn đường phố như cố tìm Cô Bạn café. Sau 1 ngày ngồi xe mệt mỏi nên sáng nay mọi người còn ngủ ngon giấc, Tôi thức sớm một mình lang thang thật nhớ Cô Bạn, ngang qua quán café đó, đã thay đổi kiến trúc bàn ghế màu sắc nghĩ đến Cô Gái năm xưa, giờ biết đâu mà tìm nên từ sáng đến giờ cứ nhìn mà tìm, chỉ hy vọng. Rồi vào quán đã thay đổi không còn những bộ bàn ghế màu trắng cùng cấu trúc thay đổi hẳn, hoàn toàn khác nếu không có bảng hiệu, thương hiệu cũ khó tìm ra Quán. Tôi vào Quán vẫn ngồi góc đó mà nhìn Dalat, lần này đến đây Tôi chỉ nhìn Phụ Nữ, đúng hơn Tôi nhìn tìm Cô Bạn cũ 2 năm trước nhưng sáng nay không có, thật buồn, rồi ngày mai đi sớm thăm những danh lam thắng cảnh mới cùng những đứa Em. Thắng cảnh mới nhưng lòng Tôi không mới, đang cố tìm cái cũ trong tâm hồn nên đi không vui lắm để trong lòng, lại khó ngủ nhưng thấy các Em vui nên Tôi cố tạo nét vui cùng chia với các Em.
        Sáng ngày thứ 4, do không ngủ được, 3 giờ sáng Tôi mặc đồ thật ấm, đi lang thang xuống Chợ Dalat nhìn sinh hoạt mua bán rồi đi lẩn quẩn bờ Hồ Xuân Hương đúng hơn Tôi tìm Cô Bạn, không có cuối cùng quay về Quán Café cũ ấy, leo hết con dốc để vào Quán, bước đến góc bàn cũ liền nhìn thấy góc đó có một Cô Gái, như giác quan thứ sáu Cô Gái quay lại nhìn Tôi, cả hai với 4 con mắt trợn tròn ngạc nhiên mừng vui một thoáng rồi chuyển qua 4 con mắt có ý giận hờn, tại sao không gặp nhau. Rồi phải qua những giây phút như mừng vui giận hờn oán trách bằng đôi mắt, Tôi nói:
           - Lần hẹn 2 năm trước để gặp Em, Tôi ghé lại không gặp, 3 lần buổi sáng như thế Tôi thật buồn và nhớ Em mãi đưa qua Mỹ, cũng khá lâu lắm mới làm Tôi quên. Giờ gặp Em... Cả my hôm nay Tôi cứ nhìn tìm mà biết đâu gặp... Giờ sẽ không để mất Em nữa...
      Nghe xong những lời trên Cô Gái bỗng run rẩy xúc động, cố bình tỉnh mà nói:      
          - 2 năm trước... Em hẹn Anh sáng hôm đó... không đến được do phải theo Ba Mẹ về Sài Gòn chứ Em đâu là người ở đây. Em sống tại Cali Mỹ, Ba Mẹ gọi về kết hôn với 1 Anh Chàng con người Bạn thân thiết Ba Mẹ mà Em không hề yêu thích, 2 năm trước gặp Anh tại nơi này là lúc Ba Mẹ và Anh Chàng cùng Em đến nơi đây để Em tìm hiểu nhưng Em không 1 tình cảm tí nào, nhưng vì làm Con, sau bao ngày Em nghe theo mà buộc Anh Chàng, “Tôi chỉ đưa Anh qua Mỹ rồi xong, bởi Tôi không 1 tí tình cảm về Anh nhưng vì Ba Mẹ Tôi”,  Anh bằng lòng nên khi đưa Anh qua thì xong nhưng Em vẫn còn tờ Hôn Thú với Anh Chàng ấy. Năm ngoái Em có về và đến đây chờ Anh... hy vọng gặp Anh chỉ biết Anh là khách du lịch đến Dalat nên biết đâu mà tìm...  nên năm nay Em quyết về để gặp Anh mà trong tâm Em có linh tính sẽ gặp Anh... 
       Cô Gái vừa nói xong bật khóc vì tìm lại được hạnh phúc, cùng lúc Tôi đưa tay nắm bàn tay Cô Gái để vào tim, mà hạnh phúc sung sướng chưa bao giờ. Có nghĩa Chúng Tôi đang hạnh phúc.

        Phan Thiết, Ngày 24.3.2013
             NGUYENTIENDAO
     
 @ ... và Con Tim đã vui trở lại...
                    ( Quên )