Cây hoa dại leo cành mềm mại,
Bình thường là duyên phải bén duyên.
Linh tinh thôi cứ hàn huyên,
Lá lay phận mỏng ,tơ duyên ơ thờ
Bình sinh đối mộng hững hờ,
Linh lan trắng ngát đợi chờ hiệp hôn
Gá tình chi nữa mà nôn,
Duyên xưa đã lỡ ,bồn chồn làm chi.
Không đành câm lặng huyền vi.
Được tình mất tiếng ân ni thêm rầu
Một thân gánh trọn niềm sầu
Mình không thương bậu qua cầu nhớ mong
Chèo thuyền cập mạn hư không
Queo râu chẳng thấy bóng hồng vãng lai...