Bên dòng Cà-Ty mới ra số 2, trong khi chờ
video Ngày họp mặt Học sinh Chính Tâm lần thứ 18 ra mắt, mất gần một tháng. Có
hơi chậm so với mấy năm rất hào hứng sung mãn ra tin nhanh trước và sau khi họp
lớp với nhiều bài viết sôi động. Bây giờ hình như cái gì cũng chậm như tuổi đời
ngày càng chồng chất lo âu vui buồn bệnh tật.
“Ngày họp mặt sau bốn mươi năm thầy trò gặp
nhau… trò vòng tay kính thưa thầy… nhìn lại tóc thầy lẫn trò đều đã bạc”, lời của
lớp trưởng trong lễ khai mạc. Có bạn đã bước qua, có bạn sắp qua hết sáu mươi
cuốn lịch tử vi đời người, để tiếp tục bước thêm các năm hưởng thọ. Không phải
ngẫu nhiên bạn nói với tôi, “Hôm nay mình có mặt ở đây là ráng lắm đó!”. Ai
cũng biết bạn vừa qua một trận thập tử nhất sinh. Khi biết mình gần cái chết mới
thấy hết tình cảm bạn bè dành cho nhau… thì bạn quyết định không chết. Nếu
không có bạn thì ngày họp lớp sẽ ra sao? chuyện này bất ngờ, không tính trước
được hên xui. Mọi người cầu nguyện cho bạn vượt qua. Bởi họ cần bạn, tâm đắc
câu nói của bạn “ Còn một người còn tổ chức họp lớp!”. Vì vậy bạn còn nợ họ không
thể phủi tay đi được.
Ờ cái gì cũng phải ráng, nhất là ráng sống
cho nên chết không dễ, sống càng không dễ. Không phải ngẫu nhiên người ta để
râu, có khi nhìn hoài khuôn mặt mình mấy mươi năm phát chán thôi “cải tạo” xem
sao… thấy cũng lạ, già già đi, khang khác thích thích. Tự kiêu, ai sợ già còn
tôi không sợ già, mỗi ngày chăm chút cho bộ râu… chải râu, tỉa râu, vuốt râu
nhìn vô kiếng thấy vui, cười một mình cũng sướng để biết mình già như thế nào.
Coi đến clip thứ 3 họp mặt, thấy các anh
các chị hồn nhiên ca hát đạp xe chở nhau thật đáng yêu. “Chỉ được ở lúc ni, họp
mặt quá đát ni… chứ khi còn đi học đâu dám chỉ mà mơ”, các chị hãnh diện nói vậy,
các anh thấy đúng quá đồng tình cùng cười. Buổi họp mặt vui là vậy, được hồn
nhiên được khuây khỏa hay được nhí nhảnh một chút đâu có sao. Một cử chỉ thân mật
hay một cái nhìn trìu mến cho lòng nhẹ nhàng hơn, cho nhiều mến thương hơn, rồi
không có gì. Tiệc tan ta trở về cuộc sống thường ngày, lại mang thêm nhiều kỷ
niệm êm đềm lưu luyến đợi chờ năm sau.
Đời người là đời sống nên vô thường, mỗi
năm họp mặt mỗi khác luôn thêm, còn và mất. Số mất rất ít phần nhiều còn với
thêm, đặc biệt năm nay được nhiều cái thêm rất mừng. (còn tiếp)
NTH
29-5-2015