Trưa hôm qua trời quá nóng tôi bèn mở cửa ra ngoài vườn đón gió mát. Bổng tiếng thì thầm bên kia đường vọng lại. Tôi đưa mắt nhìn : thì ra đó là tiếng nói chuyện of 3 đứa trẻ dưới tàn cao mát.
Các em còn nhỏ - chắc học cấp 1- vô tư nói chuyện không chú ý đến tôi. Nghĩ là lấy máy chụp mấy tấm hình này chắc đẹp lắm. Tôi bèn vào trong nhà đem máy hình ra.
Lúc đầu các em không biết tôi chụp "lén ". Sau thì lộ ra các em cười vẫy tay nói :
- Ông "quại" chụp hình kìa. Tôi bấm mấy "poses".Các em trò chuyện với nhau một lát rồi cũng đi.
Khi bấm máy lại xem hình thì tôi mới biết các em đi bán vé số ! Thật chẳng biết nói làm sao.
Mùa hè hoa Phượng nở...ngày ấy tôi và các bạn rủ nhau đi về miền quê - Phú Long - Phú Hội hay Đại Nẫm chơi. Nơi ấy là nhà các bạn cùng lớp. Mùa hè lục tục đi kiếm thấy học thêm Toán Lý Hóa cho năm học mới. Có người theo gia đình đi nghĩ mát ở tỉnh khác. Mùa hè ngày ấy...cơm áo gạo tiền có mẹ cha lo. Mùa hè ...làng chàng rong chơi là chính.
Các em đi rồi tôi chợt nghĩ : Không biết có bao giờ em nghĩ đến thiệt thòi của tuổi thơ mình không !? Nhưng chắc hẳn một điều các em thấy hạnh phúc là đem được đồng tiền về phụ giúp thêm cho cha mẹ. Các em cười vô tư.
Một tờ vé số giá 10k, bán đi các em được hưởng lợi 1k. Đôi chân nhỏ bé rong ruổi suốt mùa hè cũng đở đần nổi cực nhọc của mẹ cha
Mây cứ trôi và mùa hè cứ đi qua. Nhưng trong tôi cứ đau đáu một điều đáng lẽ các em phải có cuộc sống tốt hơn ngày trước của bọn tôi chứ !