Bốn mùa hoa đua nở
Vàng rực khoảng sân nhà
Bình minh...
Hương nồng len trong gió
Ong bướm lượn dập dìu
Nụ cười xuân tươi sáng
Đón nắng hồng ấm êm
Hoàng hôn...
Từng cánh rơi từng cánh
Ong bướm vội xa rời
Sương chiều giăng trên lá
Sân buồn xác hoa rơi
Bốn mùa cây thay lá
Hoa nở... rồi vội tàn
Tình anh loài ong bướm
Ngậm ngùi gió cuốn bay
Thương hoài một kiếp hoa
Sớm nở... đẹp đời
Tối tàn... hoang lạnh
Ong bướm mãi vô tình...
NGUYỄN THỊ NGỌC XUÂN