Một con... rồi lại một con
Nụ cười thật tươi trên môi con trẻ
Nước sóng sánh vỗ về... da teo tóp
Đôi tay gầy mười ngón trắng xanh xao
Chiều đã tắt - nước dâng tràn bờ cát
Lúp xúp mẹ con theo đường nhỏ quay về
Vậy... ngày mai có nồi canh ngon ngọt
Tiết kiệm một chút tiền... cuộc sống ấy đã qua
Ngày hôm nay nhìn cảnh xưa chợt nhớ
Chạnh cõi lòng... gởi lại những vần thơ.
NGUYỄN THỊ NGỌC XUẦN