Hoa nắng tung tăng trên sân nhỏ
Vài chiếc lá úa màu
Cơn gió đùa vô tình lại rơi
Rồi Xuân sẽ ra đi ...
Hạ không chờ nhưng sao vội đến
Ai vẫn nhớ thương ai...
Vương vấn niềm xưa nốt nhạc trầm
Những cánh hoa đỏ thắm bên lề cung đường cũ
Những tà áo trắng dài bay lượn cổng trường xưa
Người nơi nao sao ta hoài khắc khoải
Tìm mãi một dáng xưa...vẫn biết chỉ mong chờ
Còn đây buổi chiều tàn
Còn đây những hoa nắng nhạt nhoà
Trên cành chiếc lá vàng
Đong đưa dâng tràn bao nỗi nhớ...
NGUYỄN THỊ NGỌC XUÂN.