Nhưng sao không tìm ra giấc ngủ
Ngoài kia Trăng khuyết chếch bóng buồn
Khung trời vắng lặng mênh mông
Khuya lắm rồi Trăng ơi...
Chỉ một mình thao thức
Ngắm mãi mảnh Trăng gầy lơ lửng
Thêm sầu dày nỗi nhớ thương
Nhớ chẳng được gặp nhau
Thương không chia nhau lời nói
Lặng lẽ luống ngậm ngùi
Treo uẩn khúc giữa trần gian
Vậy là thêm một đêm
Trong chuỗi dài những đêm không ngủ
Chỉ để mở mắt nhìn
Khoảng trống vắng tối đen
Trong màn đêm Trăng kia cũng thế
Cô đơn dặm dài...
Ngơ ngẩn ...tìm mãi bóng cố nhân.
NTNX.