F tháng 4 2017 ~ Học sinh Trường Chính Tâm

HS TRƯỜNG TH CHÍNH TÂM


GỞI ĐÔI LỜI TÂM TÌNH TRONG NGÀY HỌP LỚP

Dòng thời gian lặng lẽ trôi, tuổi học trò cũng đi qua và không bao giờ trở lại. Tôi nhớ lắm những ngày tháng ấy, nhớ lắm cái tuổi đã từng gợi thương gợi nhớ về những bạn bè, thầy cô, về mái trường, lớp học.

Không biết cảm nhận của mỗi người ra sao nhưng đối với tôi tuổi học trò đẹp lắm, hồn nhiên lắm và cũng thơ mộng lắm. Tôi nhớ mãi những khoảnh khắc khi bước vào trường mới, lớp học mới, thầy cô và bạn bè đều mới. Tất cả dường như xa lạ, có chút sợ sệt với chúng ta. Nhưng rồi theo thời gian, những xa lạ ấy sẽ trở nên thân thuộc, những sợ sệt ấy sẽ trở thành sợi dây vô hình kết nối những đứa bạn chưa từng quen biết trở thành những người bạn thân.

Tôi nhớ lắm những kỷ niệm cùng bạn bè tung tăng cắp sách đến trường, những giờ trao đổi bài học hay những phút hồi hộp khi thầy cô bắt đầu trả bài.

Quên sao được màu áo trắng tinh khôi của chiếc áo sơ mi, của tà áo dài bay trong làn gió. Màu trắng thanh khiết phủ kín cả sân trường và tình bạn tuổi học trò cũng thật trong sáng, tinh khôi như màu áo trắng ấy. Thương lắm hình ảnh của người thầy, người cô đứng trên bục giảng chỉ dạy tận tình cho học trò những bài tập khó hay hình ảnh bạn bè cùng nhau chia sẻ viên kẹo, bịch bánh và nói cho nhau nghe những chuyện buồn, chuyện vui.

Tôi nhớ những phút giận hờn với cô bạn thân học chung lớp, nhớ mãi nhưng rung động đầu đời thật dễ thương của những đứa bạn thân. Thương lắm những lúc bạn bè dặn dò nhau: “ Mày đừng quên tao nhé/ Mai mốt về có đi ngang thì ghé nhà tao chơi…”.

Đó là cuộc chia tay thật buồn, thấm đẫm nước mắt .

Chia tay nhau, mỗi đứa chọn cho mình một hướng đi riêng. Hành trang khi bước vào cuộc sống mới là những kiến thức thầy cô đã dạy, là dòng lưu bút của đứa bạn thân, là tâm trạng nô nức phấn đấu để thực hiện ước mơ của mình. Ôi bất hạnh thay! Ước mơ không thực hiện vì thời cuộc đã đổi thay...

Rời mái trường, lớp học, tôi bước vào cuộc sống mới với nhiều ấp ủ thật đẹp. Nhưng bài toán của dòng đời đâu phải đẹp như mình tường. Giữa bộn bề lo âu của cuộc sống, con người ta cứ lao theo những nhu cầu thiết thực và quên đi những năm tháng hồn nhiên của tuổi học trò. Giờ đây khi ngồi nhớ lại những dòng lưu bút của thời gian ấy, làm tôi bất chợt nhận ra rằng tôi đã vô tình quên đi những kỷ niệm đó.

Tôi nên tự trách mình hay đổ lỗi cho hoàn cảnh? Không biết thời gian vô tình hay lòng người tẻ nhạt? Và nếu có một phép màu, tôi ước được sống lại những ngày tháng vô tư hồn nhiên ấy nhưng tuổi học trò đã qua đi và có trở lại được đâu.

Quả thật, ai từng là học sinh mới có thể cảm nhận được vẻ đẹp kỳ diệu của thời áo trắng. Xin tất cả những ai đang sống trong cái tuổi “hồn nhiên thơ mộng” ấy hãy giữ cho mình những kỷ niệm thật đẹp để làm hành trang bước vào đời.

Và xin một lời nhắn gửi đến những ai đang tất bật lo cho cuộc sống hiện tại hãy dành chút thời gian tìm về những ký niệm ngây ngô một thời mà bản thân mỗi người đã có. Hãy đến với nhau trong ngày họp lớp, để tay bắt mặt mừng chia sẽ cuộc đời thăng trầm trong cuộc sống...
TH

GỞI ANH.

Muốn yêu anh, lòng còn ngần ngại
Vấn vương dài... trắc trở trong tim.
Giòng sông xưa, vắng lặng êm đềm
Thôi nhé anh, Phận tình bạc mệnh
Lỡ chuyến đò... sao mãi lênh đênh
Phương trời xa... quá đỗi gập ghềnh
Tình yêu mình, sao mãi mong manh...
PETHA 28. 4.

MONG 💐 🌸 🌼 🌷 🌹 !

Như mọi lần, cũng vào giờ nầy, chất hàng lên xe, vội vã nhưng sao nặng nề đến thế.
Nhìn đàn con ngơ ngác bên hàng dậu đợi chờ.
Bữa cơm chiều dĩa Tép rang, tô canh rau Muống.
MẸ ơi!
- Mai hết gạo rồi Mẹ ạ.
Hắt hiu........
- Đến hạn đóng học phí rồi MẸ ơi.
Quay quắt .......
- Em nóng sốt rồi.
Thắt ruột ga .
Bên ánh đèn mờ, đàn con ngủ say.
Những con Muỗi vây quanh, không biết tự bao giờ.
Đêm xuống, tiếng Ếch kêu như trách than.
Phận đời nhỏ nhoi... gió lùa qua kẻ vách.
Được bữa trưa, mất bữa tối.
Bước vào đời khập khễnh bước chân.
Ôi lạnh và đơn côi!
Bài viết nầy xin được kính gởi đến những người phụ nữ đơn thân.
CATARINA LAN Description: https://www.facebook.com/images/emoji.php/v8/f1a/1/16/1f33b.png🌻Description: https://www.facebook.com/images/emoji.php/v8/f1a/1/16/1f33b.png🌻Description: https://www.facebook.com/images/emoji.php/v8/f1a/1/16/1f33b.png🌻Description: https://www.facebook.com/images/emoji.php/v8/f1a/1/16/1f33b.png🌻Description: https://www.facebook.com/images/emoji.php/v8/f1a/1/16/1f33b.png🌻!

NÓNG…

Nóng như bão lửa cứ tràn qua…
Mưa còn lưỡng lự mãi miền xa
Ruộng vườn nứt nẻ hồ khô cạn
Giàn mướp sau hè úa rụng hoa…

Gió lặng sao không hề ray rức?
Điện cúp mồ hôi đẫm ướt sa
Hạn nước nỗi lo hằng thế kỷ…
Tiếng trẻ khóc nhè… dạ xót xa
Cư-Nguyễn 

ĐỒI THÔNG

Bền gan đứng thẳng giữa non đèo
Ngạo nghễ vươn mình thoải mái reo
Mộng hão không màng tim chẳng kéo
Danh hờ khó lụy chí hùng treo
Đương đầu dẫu gió cuồng mưa bão
Đối mặt dù gian khổ đói nghèo
Dõi hướng bình minh cành lá trỗi...
Khinh thường lũ cỏ dại hùa leo!
Cư- Nguyễn

NHỚ QUÁ

Nhớ quá trường xưa ơi!
Đã qua đi... một thời...
Đọng lại bao nhung nhớ!
Dệt thành những vần thơ.
Áo trắng bay... một thuở
Thoáng buồn... về xa xôi
Bao nỗi nhớ... bồi hồi...
Nhớ lại mái trường xưa.
Gợi lại niềm nhung nhớ
Luyến tiếc... về tuổi thơ
Kỷ niệm ngập đầy vơi...
Nhớ quá... trường xưa ơi!!!
PETHA 27. .4.

Catarina Một thủa cắp sách đến trường 
Gợi nhớ bao niềm thương
Gió vương nhẹ tà áo
Nào... tóc gió bay bay
Ơ hay... phải em không đấy?
Ấy chết... là em đấy thôi
Màu áo trắng tinh khôi
Ôi... một thủa ban đầu

NHỚ HẠ

Hạ đến rồi, phượng nở thắm trên cành
Nắng sân trường chắc còn vương màu nhớ?
Thầy, bạn xưa... giờ xa xôi , cách trở
Chợt hiện về... Sao thương quá... người ơi!

Mùa hạ xin cho tôi lời nhắn gởi
Với người bạn năm cũ lắm xa xôi
Rằng tôi vẫn chờ-vẫn nhớ đến bạn
Một niềm yêu tha thiết mà thôi!
TH

MÁI TRƯỜNG XƯA

Tôi trở về ngôi trường xưa yêu dấu
Với thầy cô,bè bạn cũ lâu ngày
Tôi trở về những tháng năm vụng dại
Tháng ngày dài vơi đi nỗi nhớ thương
Bạn bè thân ơi giờ ở nơi đâu?
Có về họp nhau bên sông Cà-ty
Quay quắt ấu thơ quay quắt nhớ thương
Giấu nụ cười sau nét buồn ngây ngô
TH

Catarina Lan Trở lại trường xưa chút ưu tư 
Vô tư lự ngày nào... đâu chợt biến!
Còn đâu vẻ an nhiên khờ dại?
Mãi đậm sâu... dấu ấn xưa.

CHƯA TÀN GIẤC MƠ – Clara Ngo

NGƯỜI ÁC ĐỘC

Ông già, tiền bạc nhiều muốn gì cũng có như câu Ông nói “Tao bây giờ không thiếu gì, muốn gì cũng được nhưng muốn cái Bao Tử Ung Thư hết để sống, không thể”.Biết sẽ đến ngày kết thúc Ông không dùng thuốc nữa để đau đớn, muốn như thế để biết cảm giác của kẻ mất mát đau đớn thế nào... ?
          Ngày Trẻ, Ông làm mọi cách miễn có tiền, làm giàu không cần biết người khác đau đớn hư hại ra sao? Giờ Ông bệnh muốn biết cái đau đớn của mình thế nào, ra sao... ?
Phan Thiết, Ngày 27.4.2016
NGUYENTIENDAO.
@ Có lòng thương xót, áy náy, đó là đầu mối của điều nhân.
Mạnh Tử.

THIÊN ĐÀNG VÀ ÁC QUÁ.

Sáng nay Nó lang thang như mọi ngày, ghé vào uống ly Café Sữa đá cùng 2 Điếu Thuốc lào tại Quán ngon nhất mà Dũng thường bao Nó mỗi khi gặp, muốn Nó uống Sữa để có sức còn Nó thì không, uống Rượu hay hơn nếu chọn, thấy vậy cứ mỗi lần uống Café xong Dũng đưa Tiền Nó mà nói “Trả Mày”, Nó cười vui ngày mới bắt đầu.                       
Có Người thấy nói:
          - Cho Nó Tiền, Nó uống Rượu chứ làm gì.
          Dũng trả lời:
         - Để Nó uống cho mau lên Thiên Đàng.
         Nghe lại:
         - Ác quá !
Phan Thiết, Ngày 27.4.2016
CHINHDAO.
@ Một chữ tình để duy trì Thế Giới, một chữ tài để tô điểm càng khôn.
Tục Ngữ Trung Quốc.

CHUYỆN HỢP TAN!

Mộng vỡ mơ tàn, tái hợp sau
Trời đông rét mướt lá phai màu 
Đành thôi sầu đắng vùi nhung nhớ
Ngoảnh mặt xa lìa khỏi vướng nhau
Chút phận bèo trôi dòng hư ảo 
Nguồn mơ nước cuốn chốn hoa chào
Còn đâu lối mộng tình lai đáo 
Giọt tủi châu hờn... nỡ thế sao?
Hồ Thúy Hương

NHỚ MÀU HOA PHƯỢNG

Phượng rơi xác phượng lã lơi 
Anh về góp nhặt đếm thời gian đi 
Hạ về mùa của sĩ thi 
Của thời áo trắng kinh kỳ biệt ly 
Phượng hồng màu đỏ yêu thương
Một thời nhớ bạn nhớ trường năm xưa
Qua rồi kỷ niệm ngày mưa
Phượng hồng kỷ niệm tình chưa gió lùa
Mai này ước hẹn lời thề 
Mỗi lần nhìn thấy phượng về nhớ em
Nguyễn Văn Biên

CHUYỆN CỔ...TÍCH

Cây cầu sắt chia đôi thành phố nhỏ,
Bốn luồng đường xuôi, ngược chở buồn vui.
Tấm ván cầu mục gẫy khổ bọn tui...
Bạn rớt dép bọn mình cười nghiêng ngã.
Ngày thơ ấu qua phố là quá đã
Xếp hàng đôi Thầy cô dắt coi phim
Nắng chang chang, nhễ nhại, mắt lim dim.
Buồn ngủ quá bởi trưa không chịu ngủ
Mặc má la, mười hai giờ bạn rủ...
Tới trường chờ, đừng ngủ trễ làm sao!
Ba giờ hơn... người ta mới cho vào..
Ngồi hỗn hễnh mồ hôi tuôn ướt áo...
Bạn bên cạnh chân không nhìn áo não
Một đôi mà mất chiếc quẳng cho xong
Phim chiếu gì mặc kệ ngáy ong ong…
Đèn bật sáng hết phim về thôi bạn.
Giờ kể lại bạn cười vui quá mạng…
Con này tài sao mày nhớ quá dai.
Ở phương xa... xa lắm một dặm dài
Bạn vẫn tiếc vẫn yêu ngày tháng cũ
Riêng với tôi mong bạn ngày đoàn tụ.
Vẫn giọng cười... thơ dại thuở nào nha?...
Hồ Thúy Hương

MỘT CHÚT HÈ SANG

Giao mùa ta tiễn xuân đi nhé
Đón hạ về đây phượng đỏ trời
Bâng khuâng nhung nhớ thời áo trắng

Một chút hè sang nhớ tan trường
Một thoáng sắc trời ôi đỏ rực
Báo mùa phượng vỹ tạm chia tay
Sân trường nhộn nhip sao buồn thế
Tay vẫy chào nhau tạm biệt trường
Áo dài trắng nhớ ta xa nhé
Một chút thời gian sẽ qua mau
Bảng đen bui phấn vương màng nhện
Dáng thầy lớp trống ôi vắng lặng
Mùa hè đã đến rồi hay sao
Cho tôi lưu luyến mùa hè nhé
Một chút hè sang thỏa mong chờ
Nguyễn Văn Biên

HỒN BƯỚM MƠ TIÊN

Hồn tiên bướm tục giữa trăng ngà
Bỏ mặc thiên đường lánh nẻo xa
Nhuỵ đắm mơ tình quên bão nổi
Hương say luỵ ái lãng sương hoà
Lòng như chết lả trong đài nụ
Dạ tưởng mê vùi dưới noãn hoa
Khoảnh khắc thời gian dường ngắn ngủi...
Choàng cơn mộng thắm lệ hoen nhoà....
Cư-Nguyễn

MÌNH…

Mình-ta thoảng chốc bạc phai đầu
Vẫn thuỷ chung lòng có nhạt đâu
Khốn khổ tim nồng không vướng luỵ
Gian truân dạ khiết chẳng vương sầu
Tâm nhàn trút bỏ bao phiền nặng
Trí thản buông rời những hận sâu
Giấc ngủ bình yên nào nhiễu động…
Ngày lên nắng nhẹ toả xanh màu
Cư-Nguyễn

NỖI NHỚ ❤️ 🌹 ❤️ VỚI CHÍNH TÂM

Chợt buồn... chợt nhớ... chút vui vui
Một thoáng nhớ thương... chút ngậm ngùi
Gió ơi! Cho ta gởi niềm mong nhớ 

Tận Phương trời... Phan Thiết mộng mơ

Ở nơi ấy... bao xôn xao chờ đợi
Hãy gởi lời tâm sự nhé mây ơi
Nhớ lắm...Thầy Cô cùng bạn hữu 

Nghẹn lời... lòng bỗng thấy nao nao.

Giọt sương rơi... khoé mắt vơi đầy!
Xin được gởi đến các bạn Description: https://www.facebook.com/images/emoji.php/v8/f6c/1/16/2764.pngDescription: https://www.facebook.com/images/emoji.php/v8/f6c/1/16/2764.pngDescription: https://www.facebook.com/images/emoji.php/v8/f6c/1/16/2764.png
Cảm ơn bạn đã giúp tôi!
CATARINA LAN 26.4

ẢO ẢNH MÙA THU – Clara Ngo

MẸ TÔI

Năm xưa mẹ vượt rú ngàn
Tìm vùng đất mới nuôi đàn con thơ
Mỗi mùa lúa mới trổ bông
Mẹ tôi hoan hỉ sống rồi con ơi
Tảo tần,bền bỉ,lo toan
Mẹ quên tất cả ưu phiền vây quanh
Khoai lang,hạt gạo thơm lừng
Đã nuôi con lớn trưởng thành mẹ ơi
Quê ta biển cũng hiền hoà
Mẹ hay ngóng đợi cá tươi mang về
Nửa kho,nửa nấu canh chua
Bao tình thương mến mẹ dồn các con
Bây giờ mẹ đã lìa xa
Lòng con vẫn nhớ bóng hình mẹ yêu.
Ng Dũng

Anna Truong Trọn đời vất vả liên miên
Chăm lo bát gạo đồng tiền nuôi con
Dậy từ lúc hãy nhá nhem
Mẹ ơi! Chắc mẹ đang thèm giấc ngon
Nhưng vì con-cùng các em
Mẹ mỗi ngày-một ngày còm tấm thân
Nắng mưa buôn bán tảo tần
Trèo non lội suối chợ gần chợ xa
Chiều hôm mới trở về nhà,
Tiền xe để dành mua quà cho con
Ai ngờ công mẹ như non
Thật ra công mẹ lại còn lớn hơn
Trải bao gian khổ không sờn
Muôn đời con vẫn nhớ ơn Mẹ hiền.

HẠ TÍM

Hạ tím đây rồi bạn của tôi
Đâu đây còn sót phượng hồng đôi
Xa thời kỷ niệm còn đi học
Một thoáng áo dài nhớ bâng khuâng
Hạ tím đâu rồi rồi nét kiêu sa
Một màu mực tím đẹp thướt tha
Lưu bút tuổi hồng ôi màu tím
Nỗi nhớ trong lòng sắc tím ơi
Hạ tím kia rồi tuổi mộng mơ
Qua thời đi học tiếc ngẩn ngơ
Cho tôi quay lại thời áo trắng
Tìm chút hương nồng hạ tím ơi
Nguyễn Văn Biên

DƯ HƯƠNG – Clara Ngo

KẾT BẠN

Sáng nay vui quá là vui
Mở ngay phay bút thấy nhiều bạn hiền
Những người bạn ở mỗi miền
Nhưng cùng tâm trạng nỗi niềm khác nhau
Người thì tâm sự yêu thơ
Người thì thích cảnh tình yêu đợi chờ
Người thì nhớ cảnh bầu trời
Người nhìn én lượn xin trời đừng mưa
Người thì thích giọt mưa thưa
Người thi thích hạt mưa rơi lạnh lùng
Người yêu mái cảnh sân trường
Người yêu xác phượng lã lơi dọc đường
Mỗi người mỗi cảnh nỗi niềm
Nhưng cùng thích bạn niềm tin bạn hiền
Nguyễn Văn Biên

BÀI HỌC VẼ

Tôi học trò giỏi trong nhóm Hội Họa được Thầy luôn giới thiệu các Học Viên bắt chước học hỏi.
          Ngày đó Thầy bảo Tôi vẽ lại Bức Tranh nổi tiếng cho người Bạn của Thầy, Tôi vẽ lại vừa ý mà lâu nay đâu thấy một Bức Họa thế này nên tỷ mỹ vẽ từng chi tiết màu sắc sáng tối Bức Tranh, vẽ xong ra về.
         Sáng mai Thầy gọi Tôi lên gấp, Bức Tranh màu khác không như ý Tôi và Thầy, Tôi nghĩ có người hại bởi Tôi hơn họ mà hay làm dóc. Tại Tôi.
Phan Thiết, Ngày 24.4.2016
CHINHDAO.
@ Hãy luôn khiêm tốn vì cái khiêm tốn sẽ đưa Bạn lên.

ĐAM MÊ VẼ

Ngày đó không biết bao tuổi mà Tôi mê Vẽ, cứ Vẽ bậy bạ thích gì Vẽ đó, Vẽ trên tường dưới đất… và bất cứ đâu nếu thích, lớn dần lối Vẽ Tôi khác hơn.
          Năm Tôi 16 tuổi, Anh C Thợ Vẽ của Rạp Hát thấy Tôi biết Vẽ nên xin Tôi vào, Tôi phụ Vẽ những hình ảnh tài tử hay hình phim, sau Vẽ là nhậu lai rai, Tôi thích thú được như thế lại làm ra tiền trước những người Bạn trang lứa.
          Nay tuổi 60 luôn Chai Rượu bên cạnh, đã thấy ngày mai.
Phan Thiết, Ngày 25.4.2016
CHINHDAO.
@ Khéo léo sự đam mê.

MỘT THỦA NÀO?

Tha thiết lắm... vùng trời nầy
Nơi đây chất ngất quãng trời thơ.
Vinh Phú ơi! Thương Chánh đó
Bó cả đời... với những ước mơ.
Ánh hừng đông... cùng phụ kéo lưới
Mẻ lưới rùng.... Đẽn, Cá vắt ngang.
Cùng thoăn thoắt... Lang Chang lộ hiện
Bát Canh đầy... ngọt dịu nắng mai.
Chói chan ... nóng hắt rát lưng.
Đùng một phát ta ÙM xuống biển
Lùa nhau lại cùng lên động cát
Hái Găng keo, Dứa dại luôn tu.
Bù Ngát chín đỏ lại gọi mời
Tuột cát... đầm Sen như thách thức
Một chùm... lại tiếc... thêm chùm nữa
Của ai... thây kệ... miễn ta ngon.
Chiều về... Cộc đá trọi trơ
Hàu... Cườm... Ốc Sắt ta không nỡ
Cạy Vẹm, nạy Hàu toác cả tay.
Mùi rong biển nghe sao thương thế?
Tuổi thơ đong đầy bao nỗi nhớ
Đọng lại trong ta... thoáng mộng mơ
Ai về Vinh Phú... cho ta gởi
Lời nhớ, lời thương... chút lặng im.
CATARINA LAN ! Description: https://www.facebook.com/images/emoji.php/v8/f71/1/16/1f339.png🌹Description: https://www.facebook.com/images/emoji.php/v8/f71/1/16/1f339.png🌹Description: https://www.facebook.com/images/emoji.php/v8/f71/1/16/1f339.png

VẤN VƯƠNG

Ta trở lại ngôi trường xưa quạnh vắng 
Dòng Mường giang như ngấn lệ thấm tràn 
Công viên nào ngập đỏ sắc vông vang 
Tháp lầu nước võ vàng in bóng nước 
Đường Ung Chiếm tà áo bay tha thướt 
Trong ráng chiều sóng rực ánh hồng vương 
Áo ngày xưa trắng ngát rợp phố phường 
Day dứt nhớ xin yêu thương gửi lại 
Ngồi bên nhau đàn buông cung từ ái 
Lời thương ơi nối vợi lúc chia tay 
Khi rời xa ta nhớ biết bao ngày 
Cuộc dời đổi tim thẩn thờ tan tác 
Bạn bè tôi giờ khắp phương lang bạt 
Bến sông chiều hát mãi khúc thương mong 
Vần thơ đây xin trãi rộng tấm lòng 
Đem nuối tiếc giữ mặn nồng vơi cạn 
Tháng hạ ơi sẻ chia hàng tản mạn 
San lấp cảm thông mong hiểu thấu tình đầy
Hồ Thúy Hương                                                     

MẸ VÀ ĐỜI

MẸ vẫn đương đầu dẫu gió sương
MẸ luôn đối mặt trước vô thường
MẸ vì lũ trẻ phong trần vướng
MẸ bởi đàn con cát bụi vương
MẸ! Ánh hồng dương ngời buổi sáng
MẸ! Vầng nguyệt chiếu tỏa đêm trường
MẸ là đuốc lửa khi mù hướng...
MẸ chỗ yên bình để nhớ thương!
Cư- Nguyễn.

" TÌNH PHÂY "

Biết "Phây" biết đã từ lâu
Yêu "Phây" từ thuở ngày đầu mới quen
Bạn "Phây "lắm kẻ rối ren
Kẻ chê, người thích, Kẻ khen rối bời
Thiên hạ...lắm kẻ nhiều lời
Người "tung" kẻ "hứng", Cho đời thăng hoa .
Tình yêu FACEBOOK đậm đà
Kết tình kết nghĩa, mặn mà yêu thương
Yêu "Phây, lắm kẻ lạc đường
Nhiều anh, lắm ả , thê lương cuộc tình
Lắm "loa "phát biểu linh tinh
Bà con đàm tiếu, lời bình hay hay
Hôm nay tâm sự cùng "Phây "
Tớ xin gác bút, hẹn ngày "tái hôn ".
PETHA  24 th 4

NHỚ CỐ HƯƠNG

Bao năm lưu lạc xứ người
Lòng ta mãi cứ... bùi ngùi vấn vương
Quê hương... hai chữ yêu thương
Chứa chan kỷ niệm... tơ vương thuở nào
Mái tranh, bụi phấn, sân trường
Cây dừa, xóm cũ... đá đường gập ghềnh
Xích lô, lăn bánh chảy vòng
Da nhăn nhuộm nắng... lưng còng thương đau
Trăng kia nửa khuất... nửa che
Nửa mờ, nửa tỏ... nửa e ấp lòng?
Cố hương ngấn lệ... lưng tròng
Quê ta... chài lưới, xóm làng, an vui...
TH

NỖI NIỀM

Bên kia biển em còn nhớ,
Nơi quê nhà một cõi riêng,
Đêm chia tay, buồn trăng vỡ,
Nắm tay nhau kín nỗi niềm.
Bao năm qua anh vẫn đợi,
Cánh thư hồng đẹp lời yêu,
Mây trắng bay xa vời vợi,
Em cuối trời, bóng tich liêu.
Anh ngồi đây bờ biển vắng,
Sóng thầm thì tiếng xa xôi,
Kỷ niệm xưa dài bóng nắng,
Cánh chim bay, em đâu rồi.
Galveston nơi em đến,
Biển có xanh như mây trời,
Ở đây, nơi xưa hò hẹn,
Vẫn thương nhớ bóng một người,
Mấy năm qua rồi em nhỉ ?
Thời gian có chết trong tim ?
Máu có khô trong suy nghĩ ?
Khi bóng em tựa cánh chim.
Bên kia trời em còn biết,
Ươm mộng đẹp lúc đêm về,
Chờ sao băng, ôi tha thiết,
Ước cho nhau vẹn câu thề.
Trần Vinh Phú (Due Tran)
23/04/2017

XA THỜI MƠ MỘNG

Thương tóc thả bồng tỏa đượm hương
Hạ sang từ giã phút ly trường
Tường hoen tím mực màu nhung nhớ
Cỏ quyện hoa hồng sắc vấn vương
Vương vấn sắc hồng hoa quyện cỏ
Nhớ nhung màu mực tím hoen tường
Trường ly phút giã từ sang hạ
Hương đượm tỏa bồng thả tóc thương...
Cư- Nguyễn.

KHÁT VỌNG

Mơ về đất Mẹ sẽ ngày nao...
Biển lặng trời yên sóng êm trào
Kẻ dạt ngàn phương hồi cố quận
Người xa vạn hướng bỏ biên hào
Thôn làng hớn hở say vầng nguyệt
Xóm bản tưng bừng ngắm vạn sao
Tổ Quốc thanh bình vươn khát vọng..
Đồng quê lúa trổ đượm hương ngào
Cư- Nguyễn.

CÓ MỘT NGƯỜI

Mũi Né chiều nay anh nhớ em
Nhớ tối xưa hai đứa
Cầm tay nhau sưởi ấm biển buồn đêm
Nhớ nụ hôn dài trao cho nhau
Nhớ bảng lảng chiều về ta lạc chốn mê cung
Có một người sao lại giống em
Nụ cười giống và hàng mi cũng giống
Nàng ngập ngừng khi gọi tiếng anh
Ôi chao lạ, giọng nàng mang vị ngọt
Hớp hồn anh, anh quên cả đất trời
Sóng vỗ nhẹ như hoà vào tiếng gió
Biển thì thầm như nói lời yêu
Hạt cát nhỏ hôn chân nàng ấm
Anh vội vàng nối gót theo sau
Quán cà phê, hai đứa ngồi góc khuất
Nàng chỉ mỉm cười ngắm biển buồn đêm
Trời chợt đổ mưa như biển đêm hôm nào
Có một người sao lại giống em?
Ng Dũng

CON ĐƯỜNG TÔI VỀ - Clara Ngo

ƯỚC GÌ...

Anh ước gì được nhổ của em vài cọng tóc
Anh sẽ để dành quay Dế đá với bạn bè chơi
Anh ước gì chọc nhiều cho em khóc
Đôi mắt ướt nhạt nhoè giận dỗi... nghỉ chơi anh !
Những lúc như thế anh sẽ tìm mọi cách
Nắm tay em năn nỉ dỗ dành
Nụ cười em đong đầy nước mắt
Anh nhớ - anh nhớ thật nhiều đôi mắt ướt... ngày xưa
Rồi thời gian trôi qua... trôi qua
Bốn mươi năm sau - Ông Trời cho ta gặp lại
Mình chỉ nhìn nhau chẳng nói nên lời
Đôi mắt ấy vẫn ướt mi nhạt nhoè sau lăng kính
Anh ước gì được đưa tay vuốt những sợi tóc em
Những sợi tóc ngã mầu theo năm tháng
Anh ước gì lau được những giọt nước mắt đọng mi
Em hờn dỗi hay vui mừng ngày ta gặp lại
Em già hơn xưa... Anh cũng già hơn xưa
Nhưng sao ta vẫn hoài vọng nhau theo ngày tháng
Cuộc đời Vô Thường nhưng Tâm ta mãi mãi
Vẫn có nhau trên vạn nẻo đường đời
Ước gì... Ước gì ta trở lại Ngày Xưa...
NGUYỄN THỊ NGỌC XUÂN

THẾ LÀ…

(Viết cho út Phượng…)
Thế là út Phượng cũng theo chồng
Ngôi nhà mai mốt sẽ quạnh không…
Mẹ thôi còn hỏi…”Giờ chưa thấy…
Con bé đường về chắc kẹt đông?”
Thế là qua hết những tháng ngày!
Những ngày bé nhỏ học mầm non
Ngóng trước cổng trường chờ cha đón…
Chạy đến lệ mừng… dang rộng tay
Thế là sáo đã vỗ cánh bay…
Khung trời hạnh phúc thắm hồng mây
Căn phòng của Phượng rồi vắng lạnh…
Ai lấp đầy lòng Mẹ được đây?
Thế là thoảng chốc cuộc đời nhanh…
Chim rời xa tổ vút trời xanh
Hai trái tim già hiu quạnh ngóng…
Mong bầy chim nhỏ sống an lành
Thế là… còn lại khoảng mênh mông…
Là thế… làm sao cản được dòng…
Suối hợp cùng sông về biển rộng
Nguyện cầu con mộng thắm duyên nồng!
Cư-Nguyễn

THƠ VIẾT TẶNG NGƯỜI XƯA

Ta những tưởng quên niềm đau từ ấy.
Nhủ lòng rằng thôi chết với tháng năm!
Cớ sao người ly biệt đã xa xăm…
Vẫn trở lại nơi này trong tâm thức...
Có phải không? lòng xuân còn rạo rực?
Khúc tình xuân còn lắng đọng ngọt ngào?
Đêm ngại ngần tay trống mãi ước ao?
Người tình mộng đặt nụ hồng trên gối?
Có phải không? gió xuân làm bối rối
Thả tơ trời cho người cũ bâng khuâng?
Trà thơm hương môi cạn chén mấy tuần
Ngơ ngẩn ngóng cánh chim trời lang bạt
Cánh hoa xuân còn đưa hương ngan ngát
Tháng giêng còn nắng đẹp trãi vườn xưa
Trăng chưa về... còn xa ngái mây mưa
Ta thầm biết ngày xuân còn ngư trị
Bóng xuân tươi để lòng ai mộng mị
Trách yêu hoài đêm vắng mặt tình nhân…
Câu hát say mơ, xin ru lại tình gần
Ngày xuân thắm... chờ mong thuyền viễn xứ…
Xin gửi trao tháng Giêng lời tình tự,
Cho nồng nàn trong nắng ấm tươi vui
Cho thi nhân không day dứt ngậm ngùi
Mùa xuân vẫn ngọt ngào không hờn tủi
Hồ Thúy Hương

NHỚ TRƯỜNG XƯA

Hạ đã qua rồi Phượng tả tơi
Lá vàng rơi rụng gió trùng khơi
Một thời cắp sách mong Thu đến
Khắc khoải chờ mong nhịp trống trường
Áo trắng một thời ta mơ mộng
Nỗi nhớ bạn bè đâu rồi nhỉ
Mong mùa Thu đến ta gặp lại
Sân trường rộn rã tiếng cười vui
Bục giảng tiếng thầy Ôi trong suốt
Vang mãi trong lòng nhớ trường xưa
Nguyễn Văn Biên

QUÊ TÔI

Tôi xin chào các bạn.Tôi không gốc gác Chính Tâm, nhưng bạn bè mời tới, tôi nhào vô ngay. La Gi bạn biết, là quê tôi đó...
Hôm nay tôi gởi tới các bạn bài thơ Quê Tôi. Các bạn đọc cho vui nha
.
Quê tôi nằm cạnh biển xanh
Có đồi cát trắng gió chiều vi vu
Đồi dương xanh biếc một màu
Có cô thôn nữ thả hồn theo mây
Đây bình minh buổi chiều tà
Anh đi giăng lưới mẹ già trông mong
Ruộng đồng lúa mọc xanh tươi
Bao mùa lúa chín yên bình tuổi thơ
Dân tôi chất phác hiền hoà
Yên bình thời ấy có là như mơ
Năm xưa trời nổi cơn giông
Anh em ly tán bạn bè nổi trôi
Cầu xin mọi sự tốt lành
Cho quê tôi đó cho người đồng hương
.
Ng Dũng

HAPPY BIRTHDAY CATARINA LAN

...gởi bạn đôi vần thơ thân thương nhân ngày sinh nhật!
Hôm nay sinh nhật bạn tôi,
Gởi về phương đó đôi lời mến thương...
Khi xưa mình học chung trường,
Ít nhiều kỷ niệm vẫn thường bên nhau.
Dòng đời nhiều lắm lao xao,
Nên tình bằng hữu cách nhau phương trời...
Thời gian dù có đổi đời,
Tình xưa, bạn cũ một thời nhớ nhau.
Anna Truong

CHỚM YÊU – Clara Ngo

PHÙ VÂN

PHÙ VÂN...
Người đi bóng đã xa vời
Kẻ ôm kỷ niệm một thời có nhau...
Tàn Xuân én đã biệt khung trời
Những cánh hoa đào lả nụ rơi
Gió lạnh lùng xua vào ngõ tối
Sương hờ hững dạt tấp đường phơi
Dòng xe lãnh đạm không màng tới
Lữ khách thờ ơ chẳng bận lời
Phải kiếp bèo mây đừng nghĩ ngợi...
Phù vân một thoáng rũ bên đời
Cư Nguyễn
TIỄN ĐƯA
Đường mây tít tắp tận chân trời
Tiễn bước chân lìa khoé lệ rơi
Bước mẹ quay về ngày lịm tối
Trùng khơi dạt nẻo vọng mùa phơi
Hành trang trở gót còn mong tới
Tỉnh lẻ quê xưa đón đợi lời
Cách trở mù khơi còn nghĩ ngợi
Con đi dệt mộng thắm xây đời
Hồ Thúy Hương.

HỒN BƯỚM MƠ TIÊN

HỒN BƯỚM MƠ TIÊN
Hồn tiên bướm tục giữa trăng ngà
Bỏ mặc thiên đường lánh nẻo xa
Nhuỵ đắm mơ tình quên bão nổi
Hương say luỵ ái lãng sương hoà
Lòng như chết lả trong đài nụ
Dạ tưởng mê vùi dưới noãn hoa
Khoảnh khắc thời gian dường ngắn ngủi...
Choàng cơn mộng thắm lệ hoen nhoà...
Cư-Nguyễn
HỒN HOA
Bướm lượn tìm hoa hút nhụy ngà
Hương tình tỏa mộng khắp gần xa
Đài ôm cánh mỏng vươn tay cuốn 
Chấp chới nghiêng lưng lượn uốn hòa 
Khát mật say sưa nhoài hút nụ 
Rung cành rũ sắc lã hồn hoa 
Giao duyên Bướm đợi trong vườn ngọc 
Có phải dư hương giữa mộng nhòa
Hồ Thùy Hương.

TA XIN EM

Ta xin em đừng dõi mắt xa khơi,
Cứ đứng chôn chân nơi bến bò lặng phẳng.
Chẳng ngọt ngào đâu,tình là biển mặn,
Rong rêu bám dầy đá cuội xanh xao.
Nơi hoang đường kia bể sóng gầm gào.
Không có điều gì như em hằng tưởng,
Thiên đường em mơ đầy niềm vui sướng
Nhưng đó chỉ là mong ước mà em…
Trang ký ức xưa mực đã nhoà lem
Chỉ có bên anh là điều thực tại…
Em cũng như anh: cháu con thơ dại
Bổn phận chúng mình, tôn tạo, đắp xây
Hồ Thúy Hương