PHÙ
VÂN...
Người
đi bóng đã xa vời
Kẻ ôm kỷ niệm một thời có nhau...
Kẻ ôm kỷ niệm một thời có nhau...
Tàn
Xuân én đã biệt khung trời
Những cánh hoa đào lả nụ rơi
Gió lạnh lùng xua vào ngõ tối
Sương hờ hững dạt tấp đường phơi
Dòng xe lãnh đạm không màng tới
Lữ khách thờ ơ chẳng bận lời
Phải kiếp bèo mây đừng nghĩ ngợi...
Phù vân một thoáng rũ bên đời
Những cánh hoa đào lả nụ rơi
Gió lạnh lùng xua vào ngõ tối
Sương hờ hững dạt tấp đường phơi
Dòng xe lãnh đạm không màng tới
Lữ khách thờ ơ chẳng bận lời
Phải kiếp bèo mây đừng nghĩ ngợi...
Phù vân một thoáng rũ bên đời
Cư Nguyễn
TIỄN
ĐƯA
Đường mây tít tắp tận chân trời
Tiễn bước chân lìa khoé lệ rơi
Bước mẹ quay về ngày lịm tối
Trùng khơi dạt nẻo vọng mùa phơi
Hành trang trở gót còn mong tới
Tỉnh lẻ quê xưa đón đợi lời
Cách trở mù khơi còn nghĩ ngợi
Con đi dệt mộng thắm xây đời
Hồ Thúy Hương.
Đường mây tít tắp tận chân trời
Tiễn bước chân lìa khoé lệ rơi
Bước mẹ quay về ngày lịm tối
Trùng khơi dạt nẻo vọng mùa phơi
Hành trang trở gót còn mong tới
Tỉnh lẻ quê xưa đón đợi lời
Cách trở mù khơi còn nghĩ ngợi
Con đi dệt mộng thắm xây đời