Như
mọi lần, cũng vào giờ nầy, chất hàng lên xe, vội vã nhưng sao nặng nề đến thế.
Nhìn đàn con ngơ ngác bên hàng dậu đợi chờ.
Bữa cơm chiều dĩa Tép rang, tô canh rau Muống.
MẸ ơi!
- Mai hết gạo rồi Mẹ ạ.
Hắt hiu........
- Đến hạn đóng học phí rồi MẸ ơi.
Quay quắt .......
- Em nóng sốt rồi.
Thắt ruột ga .
Bên ánh đèn mờ, đàn con ngủ say.
Những con Muỗi vây quanh, không biết tự bao giờ.
Đêm xuống, tiếng Ếch kêu như trách than.
Phận đời nhỏ nhoi... gió lùa qua kẻ vách.
Được bữa trưa, mất bữa tối.
Bước vào đời khập khễnh bước chân.
Nhìn đàn con ngơ ngác bên hàng dậu đợi chờ.
Bữa cơm chiều dĩa Tép rang, tô canh rau Muống.
MẸ ơi!
- Mai hết gạo rồi Mẹ ạ.
Hắt hiu........
- Đến hạn đóng học phí rồi MẸ ơi.
Quay quắt .......
- Em nóng sốt rồi.
Thắt ruột ga .
Bên ánh đèn mờ, đàn con ngủ say.
Những con Muỗi vây quanh, không biết tự bao giờ.
Đêm xuống, tiếng Ếch kêu như trách than.
Phận đời nhỏ nhoi... gió lùa qua kẻ vách.
Được bữa trưa, mất bữa tối.
Bước vào đời khập khễnh bước chân.
Ôi
lạnh và đơn côi!
Bài viết nầy xin được kính gởi đến
những người phụ nữ đơn thân.
CATARINA
LAN 🌻🌻🌻🌻🌻!