LO...
Lo mãi thân nghèo có được chi
Lo hoài phận khổ cứ đeo lì
Lo đàn trẻ dại quầng thâm mắt
Lo lũ con khờ bạc trắng mi
Lo kiếp không nhà cô quạnh chỉ...
Lo đời ở trọ hẫm hiu thì...
Lo tiền nợ bám đòi ra rỉ...
Lo mất nơi làm cụt ngõ...phi
Lo hoài phận khổ cứ đeo lì
Lo đàn trẻ dại quầng thâm mắt
Lo lũ con khờ bạc trắng mi
Lo kiếp không nhà cô quạnh chỉ...
Lo đời ở trọ hẫm hiu thì...
Lo tiền nợ bám đòi ra rỉ...
Lo mất nơi làm cụt ngõ...phi
Cư- Nguyễn
RỒI
Rồi sầu duyên nghiệp có còn chi
Rồi vẫn xanh xao nhúm cỏ rì
Rồi suốt đêm dài hoen khóe mắt
Rồi khi trở sáng ướt bờ mi
Rồi chiều cách biệt cô đơn nghĩ
Rồi sáng lìa xa quạnh quẽ thì...
Rồi cứ mơ màng trong ảo vị
Rồi mình bóng ngựa mãi đường phi
Hồ Thúy Hương.
Rồi suốt đêm dài hoen khóe mắt
Rồi khi trở sáng ướt bờ mi
Rồi chiều cách biệt cô đơn nghĩ
Rồi sáng lìa xa quạnh quẽ thì...
Rồi cứ mơ màng trong ảo vị
Rồi mình bóng ngựa mãi đường phi
Hồ Thúy Hương.