Phong lan ơi! Một đời ta mê mãi...
Trong chiều tàn vừa tan loãng cơn giông
Tả tơi rồi hương sắc chờ mong
Cho thương nhớ bay giữa trời mòn mỏi!
Trong chiều tàn vừa tan loãng cơn giông
Tả tơi rồi hương sắc chờ mong
Cho thương nhớ bay giữa trời mòn mỏi!
Có không em…?! Từng chùm nông nổi
Màu tím thiếu thời dĩ vãng đã tàn phai
Có không em…?! Lệ đã ngừng rơi
Cảm xúc yêu đương trong lòng em đã cạn…?!
Màu tím thiếu thời dĩ vãng đã tàn phai
Có không em…?! Lệ đã ngừng rơi
Cảm xúc yêu đương trong lòng em đã cạn…?!
Có không em…?! Giữa dòng viên mãn
Vẫn rưng rưng…cánh mỏng dại khờ
Có không em…?! Trong mòn mỏi bài thơ
Em vẫn cháy rực mùa hy vọng…?!
Vẫn rưng rưng…cánh mỏng dại khờ
Có không em…?! Trong mòn mỏi bài thơ
Em vẫn cháy rực mùa hy vọng…?!
Phong lan ơi! Ngày nào là hình bóng
Mãi vẫn chông chênh trong tiếng nấc vỡ òa
Phong lan ơi! Năm tháng bên ta…
Cho mê mải một đời da diết nhớ!
Mãi vẫn chông chênh trong tiếng nấc vỡ òa
Phong lan ơi! Năm tháng bên ta…
Cho mê mải một đời da diết nhớ!
Phong lan ơi! Nửa đời xưa lỡ dở
Nay gợi lại thời tím ngát để tơ vương
Nở rồi tàn…! Cho khắc khoải nhớ thương
Khẽ vuốt cây rung để trời ta gió lại?
Phong lan ơi! Xin hãy là mãi mãi…Nay gợi lại thời tím ngát để tơ vương
Nở rồi tàn…! Cho khắc khoải nhớ thương
Khẽ vuốt cây rung để trời ta gió lại?
Mãi cứ phiêu diêu trong cuộc hẹn vô cùng
Rồi ngày mai…môi mặn hư không
Vẫn đâu đấy dư âm ta bước lạc!
- Chiều tím -
Rồi ngày mai…môi mặn hư không
Vẫn đâu đấy dư âm ta bước lạc!
- Chiều tím -