TRỞ LẠI ĐỒI THÔNG
Phố lạnh sương mù đẫm áo tôi
Hoàng hôn lặng lẽ phủ chân trời
Ven hồ nỗi nhớ dâng nào vợi
Giữa suối cơn sầu dậy chẳng vơi
Cả một trời yêu thầm khẽ tới...
Muôn vàn kỷ niệm lắng bên đời
Thời gian cuốn mãi đâu chờ đợi
Trở lại đồi thông lá rụng rơi…
Hoàng hôn lặng lẽ phủ chân trời
Ven hồ nỗi nhớ dâng nào vợi
Giữa suối cơn sầu dậy chẳng vơi
Cả một trời yêu thầm khẽ tới...
Muôn vàn kỷ niệm lắng bên đời
Thời gian cuốn mãi đâu chờ đợi
Trở lại đồi thông lá rụng rơi…
Cư-
Nguyễn
____QUA MIỀN DĨ VÃNG____
____QUA MIỀN DĨ VÃNG____
Xin đừng nhắc nhở đến tên tôi
Phố níu chân mây tận cuối trời
Rũ bỏ lòng trần bao trống vắng
Chôn vùi góc khuất những đầy vơi
Âm vang kỷ niệm rơi vào tối
Vết xước thời gian khép lại đời
Cố hiểu vì đâu lời định mệnh
Qua miền dĩ vãng vụt tàn rơi
Phố níu chân mây tận cuối trời
Rũ bỏ lòng trần bao trống vắng
Chôn vùi góc khuất những đầy vơi
Âm vang kỷ niệm rơi vào tối
Vết xước thời gian khép lại đời
Cố hiểu vì đâu lời định mệnh
Qua miền dĩ vãng vụt tàn rơi
Hoàng
Lan; 29.03.2017
VỀ ĐÂY
VỀ ĐÂY
Bao giờ trở lại phố Phan tôi
Biển sóng mù sương gió lộng trời
Dĩ vãng ngày xưa ta nối lại
Sân trường quạnh vắng nỗi niềm vơi
Về đi áo trắng ngày xưa hỡi!
Kỷ niệm hồn nhiên vọng suốt đời
Để nhớ và thương tình dịu vợi
Biển sóng mù sương gió lộng trời
Dĩ vãng ngày xưa ta nối lại
Sân trường quạnh vắng nỗi niềm vơi
Về đi áo trắng ngày xưa hỡi!
Kỷ niệm hồn nhiên vọng suốt đời
Để nhớ và thương tình dịu vợi
Con đường đỏ thắm sắc vông rơi
Hồ Thúy
Hương