Trăng thu viễn xứ áng mây vờn
Gió hát lời ru cây giận hờn
Phố xá thưa người vì gió lạnh
Tôi ngồi tựa cửa ngắm cô đơn
Còn em xứ mẹ lúc thu đến
Có nhớ ngày xưa hai đứa buồn
Nhặt lá vàng tươi ép sách vỡ
Riêng tôi mãi nhớ càng yêu hơn
JB.nguyennguyen
Học sinh đệ
nhị trường Chính Tâm khóa 66-67