Phố lạnh tàn canh khắc khoải tình
Trăng vàng rũ xuống mặt hồ xinh
Đồi hoang quạnh quẽ mong tìm bóng...
Dốc vắng thầm đơn dõi vọng hình
Chỉ thấy sương mờ che dáng ngọc
Đâu rồi nắng tỏa rọi hồn trinh
Thời gian cuộn chảy như dòng nước...
Cuốn cả thời mơ mộng chúng mình
Cư- Nguyễn
Trăng vàng rũ xuống mặt hồ xinh
Đồi hoang quạnh quẽ mong tìm bóng...
Dốc vắng thầm đơn dõi vọng hình
Chỉ thấy sương mờ che dáng ngọc
Đâu rồi nắng tỏa rọi hồn trinh
Thời gian cuộn chảy như dòng nước...
Cuốn cả thời mơ mộng chúng mình