“Đêm
qua trăng vướng trên cành liễu
Cô láng giềng bên chết thiệt rồi”
Hàn Mặc Tử (Cô gái đồng trinh)
Cô láng giềng bên chết thiệt rồi”
Hàn Mặc Tử (Cô gái đồng trinh)
ĐÊM ngỡ ngàng hoang lạnh núi đồi
QUA làn khói tỏa dáng em tôi…
TRĂNG vàng võ bóng như chìm lặn
VƯỚNG ảnh khung hình tựa khuất trôi
TRÊN nấp quan tài hoa trắng huệ
CÀNH trinh bạch ấy liệm đơn côi
LIỄU sầu nhỏ lệ nghiêng đầu lối…
CÔ LÁNG GIỀNG BÊN CHẾT THIỆT RỒI
Cư Nguyễn
QUA làn khói tỏa dáng em tôi…
TRĂNG vàng võ bóng như chìm lặn
VƯỚNG ảnh khung hình tựa khuất trôi
TRÊN nấp quan tài hoa trắng huệ
CÀNH trinh bạch ấy liệm đơn côi
LIỄU sầu nhỏ lệ nghiêng đầu lối…
CÔ LÁNG GIỀNG BÊN CHẾT THIỆT RỒI
Cư Nguyễn