Đồi
buồn chạnh hỏi cố nhân đâu?
Đứng lặng mình ta trĩu gánh sầu
Đó dãy thông già in dấu đậm
Đây bờ suối nhỏ nặng tình sâu
Đong ngàn nỗi hận hoen bờ mắt
Đếm vạn niềm đau bạc mái đầu
Đỉnh núi sương mờ mây trắng quyện
Đêm nào cứ ngỡ mộng dài lâu...
Cư- Nguyễn
Đứng lặng mình ta trĩu gánh sầu
Đó dãy thông già in dấu đậm
Đây bờ suối nhỏ nặng tình sâu
Đong ngàn nỗi hận hoen bờ mắt
Đếm vạn niềm đau bạc mái đầu
Đỉnh núi sương mờ mây trắng quyện
Đêm nào cứ ngỡ mộng dài lâu...