Khung trời nhẹ rũ bóng tà dương
Lữ khách còn phiêu lãng dặm đường
Gió lạnh se lòng dâng nỗi nhớ
Mưa phùn nhói dạ trổi niềm thương
Đồi xưa thấy chỉ làn mây xám
Phố cũ tìm đâu vạt áo hường?
Lặng lẽ hoàng hôn dần phủ xuống...
Thông ngàn ảm đạm khói nhòa sương
Lữ khách còn phiêu lãng dặm đường
Gió lạnh se lòng dâng nỗi nhớ
Mưa phùn nhói dạ trổi niềm thương
Đồi xưa thấy chỉ làn mây xám
Phố cũ tìm đâu vạt áo hường?
Lặng lẽ hoàng hôn dần phủ xuống...
Thông ngàn ảm đạm khói nhòa sương
Cư- Nguyễn.